shāng bēi
shāng fá
shāng dǐ
shāng mào
shāng sú
shāng tòng
shāng hài
shāng xiè
shāng shì
shāng rén
shāng bié
shāng kēi
shāng hao
shāng chuàng
shāng mù
shāng hén
shāng xīn
shāng chūn
shāng yōu
shāng kū
shāng yuán
shāng tòng
shāng qì
shāng jǔ
shāng gǎn
shāng zhǐ
shāng shì
shāng wéi
shāng jīn
shāng chuàng
shāng shì
shāng xìng
shāng lián
shāng jiǔ
shāng hé
shāng dào
shāng bāo
shāng shé
shāng yǔn
shāng liǎn
shāng huǐ
shāng cuī
shāng dòng
shāng qíng
shāng wáng
shāng ōu
shāng yí
shāng bīng
shāng shén
shāng fàn
shang chì
shāng xiàn
shāng duò
shāng qiū
shāng cí
shāng jǐn
shāng fèn
shāng bān
shāng huǐ
shāng mìng
shāng hé
shāng fēng
shāng shǔ
shāng shí
shāng chōng
shāng hán
shāng lí
shāng dān
shāng mǐn
shāng huài
shāng lián
shāng cuì
shāng juě
shāng pò
shāng jiē
shāng cuò
shāng wèi
shāng bā
shāng bài
shāng kǔ
shāng guāi
shāng gōng
shāng cè
shāng huái
shāng shí
shāng qì
shāng chǎn
shāng jiā
shāng yào
shāng hào
shāng āi
shāng xù
shāng cǎn
shāng mù
shāng yí
shāng qín
shāng chǔ
shāng kǒu
shāng rè
shāng sǔn
shāng fù
shāng cán
shāng fèi
shāng lín
shāng shēn
shāng luàn
shāng wèi
shāng fú
shāng chù
shāng ròu
shāng huà
shāng kē
shāng niǎo
shāng hún
jù tòng
ròu tòng
chóu tòng
jí tòng
zuò tòng
ruǎn tòng
kuān tòng
fù tòng
jiǎo tòng
jiù tòng
zhǒng tòng
fèn tòng
yǐn tòng
bìng tòng
shāng tòng
kù tòng
cǎn tòng
rěn tòng
zhí tòng
fù tòng
bēi tòng
xìn tòng
jiǎo tòng
chù tòng
dú tòng
chè tòng
qì tòng
suān tòng
jīng tòng
jiān tòng
chì tòng
chén tòng
rú tòng
nuǎn tòng
nuǎn tòng
yuàn tòng
jí tòng
xīn tòng
suān tòng
chuàng tòng
kě tòng
zhèn tòng
kuì tòng
fèn tòng
shēng tòng
zhèn tòng
chuāng tòng
cǎn tòng
qiē tòng
cì tòng
gǎn tòng
jiǎ tòng
tóu tòng
kǔ tòng
shěn tòng
chǔ tòng
cè tòng
dào tòng
yā tòng
zhǐ tòng
hài tòng
āi tòng
cháng tòng
bào tòng
qù tòng
jīng tòng
dùn tòng
jiē tòng
hù tòng
téng tòng
yǐn tòng
qǔ tòng
yú tòng
fēn tòng
zhèng tòng
chuāng tòng
sōng tòng
nài tòng
伤痛shāngtòng
(1) 伤心痛苦
例懊恼伤痛的面容英sad(2) 肢体因受伤而痛苦
例浑身伤痛坐不起来英pain⒈ 因受伤而疼痛。
引《列子·黄帝》:“斫挞无伤痛,指擿无痟痒。”
唐司空图《唐宣州王公行状》:“明日,中贵人復敛败卒尚四五千人,伤痛之声与尘埃相杂而至。”
⒉ 伤悼,哀痛。
引《史记·律书》:“今匈奴内侵,军吏无功,边民父子荷兵日久,朕常为动心伤痛,无日忘之。”
《后汉书·和熹邓皇后传》:“自谓感彻天地,当蒙福祚,而丧祸内外,伤痛不絶。”
唐郑处诲《明皇杂录·补遗》:“逆党乃缚海清(雷海清 )於戏马殿,支解以示众,闻之者莫不伤痛。”
周恩来《彭杨颜邢四同志被敌人捕杀经过》:“他们嘱咐党中同志不要因他们被捕而伤痛,要继续努力谋得革命的发展。”
悲伤哀痛。
伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。
痛读音:tòng痛tòng(1)(形)悲伤:~心。(2)(形)尽情地;深切地;彻底的:~快。(3)(形)疼痛。