chuāng bā
chuāng wěi
chuāng jí
chuāng zhěn
chuāng yóu
chuāng kǒu
chuāng jiā
chuāng zhǒng
chuāng jiā
chuāng jiē
chuāng bān
chuāng zhǒu
chuāng tòng
chuāng cán
chuāng hài
chuāng lì
chuāng kē
chuāng yí
chuāng dú
chuāng cī
chuāng yáng
chuāng hén
zuò tòng
dào tòng
ruǎn tòng
shēng tòng
jiǎo tòng
bìng tòng
zhèng tòng
bēi tòng
fù tòng
chuāng tòng
dùn tòng
zhǐ tòng
jí tòng
yuàn tòng
jù tòng
chóu tòng
bào tòng
fèn tòng
zhèn tòng
qì tòng
chù tòng
zhǒng tòng
cè tòng
fèn tòng
shěn tòng
chuàng tòng
cì tòng
gǎn tòng
jīng tòng
kǔ tòng
jí tòng
qù tòng
fēn tòng
jiē tòng
yǐn tòng
jiǎo tòng
nài tòng
zhí tòng
zhèn tòng
kuān tòng
suān tòng
kù tòng
chuāng tòng
qiē tòng
kuì tòng
fù tòng
chǔ tòng
téng tòng
dú tòng
shāng tòng
kě tòng
yā tòng
xìn tòng
tóu tòng
jiù tòng
hù tòng
rěn tòng
jīng tòng
sōng tòng
rú tòng
āi tòng
yú tòng
hài tòng
jiǎ tòng
suān tòng
qǔ tòng
nuǎn tòng
ròu tòng
chén tòng
nuǎn tòng
jiān tòng
xīn tòng
chè tòng
cháng tòng
yǐn tòng
chì tòng
cǎn tòng
cǎn tòng
⒈ 疮口或伤口痛;疮伤病痛。
引唐玄奘《大唐西域记·迦湿弥罗国》:“至大林中,有病象疮痛而卧,引此僧手至所苦处,乃枯竹所刺也。”
《三国演义》第五一回:“周瑜虽患疮痛,心中自有主张。”
疮chuāng(1)(名)通常称皮肤发生溃烂的疾病:生~。(2)(名)外伤:金~。
痛读音:tòng痛tòng(1)(形)悲伤:~心。(2)(形)尽情地;深切地;彻底的:~快。(3)(形)疼痛。