yuàn běn
yuàn yán
yuàn nán
yuàn duì
yuàn jūn
yuàn yóu
yuàn chēn
yuàn jiē
yuàn niǎo
yuàn ào
yuàn hàn
yuàn ràng
yuàn chàng
yuàn dú
yuàn pò
yuàn jī
yuàn duì
yuàn bì
yuàn qū
yuàn dú
yuàn pàn
yuàn qì
yuàn tòng
yuàn fǔ
yuàn jiù
yuàn fèn
yuàn nǚ
yuàn dí
yuàn mèn
yuàn cāi
yuàn diào
yuàn jiù
yuàn wàng
yuàn hún
yuàn sī
yuàn kuàng
yuàn fù
yuàn qíng
yuàn huǐ
yuàn pàn
yuàn jí
yuàn ǒu
yuàn ǒu
yuàn jié
yuàn chǐ
yuàn zé
yuàn gē
yuàn sè
yuàn mù
yuàn yì
yuàn cì
yuàn nù
yuàn jí
yuàn dài
yuàn jì
yuàn dòng
yuàn zī
yuàn fèn
yuàn hèn
yuàn zēng
yuàn dí
yuàn fěi
yuàn lí
yuàn tàn
yuàn xián
yuàn jiā
yuàn fēi
yuàn huì
yuàn shēng
yuàn chàng
yuàn bàng
yuàn dú
yuàn guài
yuàn lì
yuàn fěi
yuàn chàng
yuàn chóu
yuàn fū
yuàn zǔ
yuàn luàn
yuàn è
yuàn chóu
yuàn kǔ
yuàn qiū
yuàn xī
cǎn tòng
cǎn tòng
chè tòng
chì tòng
hù tòng
yǐn tòng
jiǎo tòng
nài tòng
jīng tòng
suān tòng
bēi tòng
chǔ tòng
dào tòng
fù tòng
suān tòng
qiē tòng
fèn tòng
kù tòng
xìn tòng
ròu tòng
dú tòng
kě tòng
zhǒng tòng
zhèn tòng
nuǎn tòng
kuān tòng
kǔ tòng
nuǎn tòng
zhǐ tòng
chuàng tòng
fù tòng
bào tòng
xīn tòng
āi tòng
ruǎn tòng
yǐn tòng
shěn tòng
qì tòng
kuì tòng
cì tòng
téng tòng
chén tòng
chuāng tòng
cè tòng
qù tòng
zhí tòng
jiē tòng
fèn tòng
jí tòng
zhèng tòng
shāng tòng
jù tòng
dùn tòng
chuāng tòng
chóu tòng
jiǎo tòng
yā tòng
jiān tòng
qǔ tòng
gǎn tòng
jiù tòng
zhèn tòng
rěn tòng
jí tòng
jīng tòng
tóu tòng
cháng tòng
rú tòng
bìng tòng
hài tòng
yú tòng
jiǎ tòng
yuàn tòng
shēng tòng
zuò tòng
fēn tòng
chù tòng
sōng tòng
⒈ 亦作“怨恫”。怨恨,哀痛。
引《国语·周语上》:“民神怨痛,无所依怀。”
汉王充《论衡·感虚》:“衍兴怨痛,使天下霜。”
《明史·忠义传二·张瑶》:“然名既登於天府,恩独后於流官,九泉之下,能无怨恫。”
清魏源《默觚上·学篇六》:“不能见信於父母兄弟,而能见信於国人,无怨恫於家邦者,无有也。”
怨yuàn(1)(动)怨恨:~毒|~愤。(2)(动)责怪;埋怨:抱~|愁~|恨~|天怒人~。
痛读音:tòng痛tòng(1)(形)悲伤:~心。(2)(形)尽情地;深切地;彻底的:~快。(3)(形)疼痛。