gǔ cháng
jiā cháng
shí cháng
mín cháng
sān cháng
yōng cháng
bǎi cháng
shū cháng
yì cháng
rì cháng
sù cháng
tài cháng
lóng cháng
guó cháng
chǔ cháng
měi cháng
wǔ cháng
shǒu cháng
gù cháng
xù cháng
luàn cháng
gǎi cháng
zhèng cháng
qíng cháng
zhēn cháng
yuè cháng
shǎo cháng
jū cháng
yī cháng
fēi cháng
fú cháng
lián cháng
jù cháng
shī cháng
xián cháng
nián cháng
héng cháng
guāi cháng
xí cháng
wú cháng
bó cháng
guǐ cháng
hé cháng
xióng cháng
liáng cháng
jiǔ cháng
jiù cháng
zhèn cháng
dá cháng
fàn cháng
diǎn cháng
chèn cháng
duàn cháng
biàn cháng
xù cháng
lún cháng
chāo cháng
shèng cháng
fěi cháng
shēng cháng
fèng cháng
ān cháng
mèng cháng
mí cháng
fǎn cháng
luò cháng
yì cháng
xún cháng
guān cháng
gù cháng
wǎng cháng
wéi cháng
jiǎo cháng
shí cháng
gāng cháng
yǔ cháng
rú cháng
cháo cháng
shùn cháng
bù cháng
qí cháng
dà cháng
jīng cháng
tóng cháng
wán cháng
nì cháng
zhān cháng
ní cháng
chōng cháng
suí cháng
zǎi cháng
píng cháng
guì cháng
qì cháng
yǒu cháng
bān cháng
zhào cháng
tōng cháng
chě cháng
xí cháng
kào cháng
qí cháng
fán cháng
hún cháng
guàn cháng
qǐng cháng
bèi cháng
jīng cháng
xún cháng
bǐng cháng
每常měicháng
(1) 往常;以往
(.好工具)英habitually in the past⒈ 常常。
引三国魏嵇康《与山巨源绝交书》:“每常小便而忍不起,令胞中略转乃起耳。”
《百喻经·蹋长者口喻》:“长者唾出口落地,左右諂者已得蹋去。我虽欲蹋,每常不及。”
《儒林外史》第三回:“我每常説,我的这个贤婿,才学又高,品貌又好,就是城里头那张府、 周府这些老爷,也没有我女婿这样一个体面的相貌。”
⒉ 犹往日,往常。与“今日”相对。
引元关汉卿《拜月亭》第一折:“我每常几曾和个男儿一处説话来,今日到这无奈处。”
《水浒传》第十五回:“若是每常要三五十尾也有;莫説十数个,再要多些,我弟兄怕也包办得。如今便要重十斤的也难得。”
《儒林外史》第三六回:“每常人在我这里託他做诗,我还沾他的光。就如今日这银子一百两,我还留下二十两给我表侄。”
⒊ 平时,平常。
引唐元稹《代九九》诗:“每常同坐卧,不省暂参差。”
《醒世恒言·陆五汉硬留合色鞋》:“老身每常何曾与你争惯价钱,却要问价起来?但凭你分付罢了。”
《红楼梦》第七四回:“我叔叔婶子只要喝酒赌钱,我哥哥怕交给他们又花了,所以每常得了,悄悄的烦老妈妈带进来,叫我收着的。”
往常、平时。
每měi(1)(形)指全体中的任何一个或一组(偏重个体之间的共性):~一分钱都不要浪费|~两个星期去一次。(2)(副)表示反复的动作中的任何一次或一组:这个月刊~逢十五日出版。(3)(副)每每:春秋佳日;~作郊游。
常读音:cháng常cháng(1)(形)一般;普通;平常:~识|~态。(2)(形)不变的;经常:~数|冬夏~青。(3)(副)时常;常常:~来|~往。(4)姓。