qǐng xīn
qǐng bù
qǐng lái
qǐng zàn
qǐng kuāng
qǐng qǐng
qǐng kuāng
qǐng suì
qǐng shì
qǐng rán
qǐng shù
qǐng rì
qǐng shí
qǐng jiān
qǐng xiàng
qǐng qián
qǐng wēi
qǐng dài
qǐng mǔ
qǐng hū
qǐng tán
qǐng nián
qǐng zhě
qǐng jiǔ
qǐng dòng
qǐng yuè
qǐng tīng
qǐng dǎo
qǐng mǔ
qǐng zhī
qǐng xī
qǐng xiāng
qǐng cháng
qǐng kè
qǐng gōng
qǐng kè
luò cháng
měi cháng
jiǎo cháng
wán cháng
gǔ cháng
yǔ cháng
tóng cháng
jù cháng
fǎn cháng
ní cháng
fú cháng
suí cháng
lóng cháng
liáng cháng
bān cháng
qí cháng
bèi cháng
yǒu cháng
xún cháng
shǒu cháng
bù cháng
mèng cháng
biàn cháng
bó cháng
jīng cháng
zhèng cháng
fēi cháng
lián cháng
gǎi cháng
ān cháng
fán cháng
guàn cháng
guǐ cháng
hún cháng
qǐng cháng
gù cháng
chōng cháng
shí cháng
guì cháng
xù cháng
chāo cháng
luàn cháng
mín cháng
shēng cháng
sān cháng
bǎi cháng
yì cháng
zhào cháng
kào cháng
wǔ cháng
fěi cháng
gāng cháng
guān cháng
chě cháng
jīng cháng
chǔ cháng
nián cháng
shū cháng
bǐng cháng
wéi cháng
jiù cháng
hé cháng
xí cháng
zhēn cháng
shī cháng
rì cháng
chèn cháng
guó cháng
jū cháng
dá cháng
duàn cháng
qì cháng
yōng cháng
xún cháng
tài cháng
xí cháng
nì cháng
píng cháng
zǎi cháng
fàn cháng
diǎn cháng
shǎo cháng
cháo cháng
mí cháng
yī cháng
gù cháng
shùn cháng
zhèn cháng
shèng cháng
guāi cháng
qí cháng
jiǔ cháng
yuè cháng
lún cháng
tōng cháng
xián cháng
qíng cháng
fèng cháng
xióng cháng
jiā cháng
yì cháng
dà cháng
wǎng cháng
xù cháng
wú cháng
shí cháng
rú cháng
sù cháng
zhān cháng
héng cháng
⒈ 时常,经常。
引南朝梁元帝《内典碑铭集林序》:“予幼好雕虫,长而弥篤,游心释典,寓目词林,顷常搜集,有怀著述。”
唐李绅《寿阳罢郡日·虎不食人》诗序:“霍山县多猛兽,顷常择肉食人。”
顷qǐng(1)(量)地积单位。一百亩等于一顷。现用市顷;一市顷合6。6667公顷:两~地|碧波万~。(2)(名)〈书〉顷刻:少~|俄~。(3)(副)不久以前;刚才:~闻|~接来信。(4)(名)左右(指时间):光绪二十年~。〈古〉又同“倾”qīnɡ。
常读音:cháng常cháng(1)(形)一般;普通;平常:~识|~态。(2)(形)不变的;经常:~数|冬夏~青。(3)(副)时常;常常:~来|~往。(4)姓。