xún zuǐ
xún wán
xún jiǎn
xún fǔ
xún dù
xún guǐ
xún fǔ
xún běn
xún fēn
xún tào
xún cì
xún náo
xún xún
xún zǒu
xún gāi
xún shàn
xún sú
xún xìng
xún dài
xún fù
xún jǐ
xún mén
xún huán
xún shùn
xún jǐn
xún fēi
xún dào
xún qiáng
xún èr
xún yán
xún chá
xún wàn
xún jiē
xún fǎ
xún bù
xún hái
xún lì
xún chí
xún cháng
xún dǎo
xún huí
xún zhèng
xún huán
xún hēi
xún xù
xún mò
xún shēng
xún lǎn
guàn cháng
fǎn cháng
yì cháng
guó cháng
shí cháng
jiǎo cháng
shí cháng
ān cháng
tóng cháng
xí cháng
gǎi cháng
wú cháng
zhān cháng
qí cháng
jiā cháng
zhèn cháng
gǔ cháng
fú cháng
qíng cháng
tài cháng
sān cháng
wǎng cháng
bèi cháng
xióng cháng
diǎn cháng
wán cháng
gāng cháng
nián cháng
cháo cháng
bǐng cháng
luò cháng
biàn cháng
xí cháng
xù cháng
fán cháng
xù cháng
qí cháng
bǎi cháng
sù cháng
yī cháng
mèng cháng
fěi cháng
fèng cháng
luàn cháng
lián cháng
shēng cháng
guì cháng
jīng cháng
shèng cháng
zhào cháng
bó cháng
hún cháng
kào cháng
shǎo cháng
yǒu cháng
zhèng cháng
yōng cháng
jīng cháng
shī cháng
bù cháng
suí cháng
zǎi cháng
shū cháng
qì cháng
jiù cháng
duàn cháng
guān cháng
lún cháng
jū cháng
chě cháng
wǔ cháng
chèn cháng
shùn cháng
yuè cháng
ní cháng
liáng cháng
zhēn cháng
xún cháng
bān cháng
fēi cháng
xián cháng
tōng cháng
guǐ cháng
wéi cháng
rú cháng
rì cháng
chǔ cháng
gù cháng
xún cháng
héng cháng
píng cháng
qǐng cháng
gù cháng
jù cháng
lóng cháng
yì cháng
nì cháng
měi cháng
dá cháng
fàn cháng
hé cháng
shǒu cháng
jiǔ cháng
yǔ cháng
guāi cháng
mín cháng
chāo cháng
mí cháng
dà cháng
chōng cháng
⒈ 遵守常规。
引《后汉书·仲长统传》:“又中世之选三公也,务於清慤谨慎,循常习故者。”
三国魏刘劭《人物志·英雄》:“聪能谋始,明能见机,而勇不能行,可以循常,而不可以虑变。”
《元典章·台纲二·体察》:“各道提刑按察司改为肃政廉访司,其所责任,与前不同,若復循常,必致败事。”
《花月痕》第四六回:“天象示警於上,人事舛迕於下。而内阁大臣,犹循常袭故,旅进旅退於唯唯诺诺之间,清夜捫心,其能自慰乎?”
⒉ 寻常;普通。
引《后汉书·刘恺传》:“有司不原乐善之心,而绳以循常之法,惧非长克让之风,成含弘之化。”
南朝陈徐陵《为贞阳侯重与王太尉书》:“斯实不世之隆恩,寧曰循常之恒礼。”
唐韩愈《答刘正夫书》:“今后进之为文,能深探而力取之,以古圣贤人为法者。虽未必皆是,要若有司马相如、太史公、刘向、扬雄之徒出,必自於此,不自於循常之徒也。”
遵循常规。
循xún(动)遵守;依照;沿袭:因~守旧|~环|~理|~序渐进。
常读音:cháng常cháng(1)(形)一般;普通;平常:~识|~态。(2)(形)不变的;经常:~数|冬夏~青。(3)(副)时常;常常:~来|~往。(4)姓。