shū xíng
shū cháng
shū diào
shū xiāng
shū xūn
shū zhěn
shū zào
shū guān
shū shèn
shū tíng
shū chǒng
shū guī
shū yǐn
shū jì
shū tú
shū xuǎn
shū zūn
shū jiān
shū lì
shū fú
shū jué
shū gé
shū jié
shū wò
shū guài
shū jiàn
shū shàng
shū xíng
shū shǎng
shū jìng
shū miào
shū mù
shū zhì
shū juàn
shū tú
shū pǐn
shū hào
shū zhòng
shū yóu
shū zú
shū liè
shū jiǎng
shū cāo
shū zī
shū yīn
shū lún
shū jì
shū xuán
shū fān
shū lì
shū zhuó
shū sè
shū zhì
shū wěi
shū tè
shū chán
shū děng
shū chēng
shū yì
shū jì
shū sǐ
shū cái
shū xíng
shū diǎn
shū wēng
shū dài
shū yuǎn
shū zhuó
shū zhuàng
shū fēng
shū yì
shū jiāng
shū qū
shū ēn
shū jì
shū gōng
shū bié
shū lǐ
shū fāng
shū dài
shū xiáng
shū juàn
shū sú
shū guǐ
shū lù
chě cháng
yǒu cháng
jū cháng
wú cháng
chōng cháng
fú cháng
qí cháng
chāo cháng
jīng cháng
diǎn cháng
guān cháng
xióng cháng
rì cháng
bǐng cháng
qíng cháng
bèi cháng
jù cháng
mí cháng
wéi cháng
yì cháng
liáng cháng
zhèn cháng
xián cháng
duàn cháng
qí cháng
shùn cháng
xún cháng
yōng cháng
měi cháng
gǔ cháng
wǔ cháng
shí cháng
guì cháng
zhào cháng
tài cháng
jīng cháng
nì cháng
ní cháng
nián cháng
qì cháng
jiǔ cháng
suí cháng
gǎi cháng
luàn cháng
guàn cháng
fēi cháng
yī cháng
gù cháng
lián cháng
yì cháng
kào cháng
dá cháng
jiù cháng
gāng cháng
qǐng cháng
gù cháng
biàn cháng
shū cháng
shēng cháng
fěi cháng
bān cháng
dà cháng
chǔ cháng
luò cháng
yuè cháng
shǒu cháng
mèng cháng
guó cháng
shí cháng
bù cháng
xí cháng
zhèng cháng
xí cháng
bó cháng
shèng cháng
wǎng cháng
fán cháng
lún cháng
héng cháng
wán cháng
jiǎo cháng
xù cháng
cháo cháng
rú cháng
jiā cháng
mín cháng
sù cháng
fèng cháng
yǔ cháng
zhān cháng
ān cháng
hé cháng
sān cháng
tóng cháng
shī cháng
shǎo cháng
guāi cháng
fàn cháng
zǎi cháng
bǎi cháng
tōng cháng
píng cháng
lóng cháng
guǐ cháng
zhēn cháng
xù cháng
xún cháng
chèn cháng
fǎn cháng
hún cháng
⒈ 异常,不同寻常。
引《晋书·张载传》:“处守平之世,而欲建殊常之勋。”
《宋书·建平宣简王宏传》:“﹝宏﹞少而闲素,篤好文籍, 太祖宠爱殊常。”
唐刘禹锡《谢乐天闻新蝉见赠》诗:“人情便所欲,音韵岂殊常。”
明方孝孺《与讷斋先生书》:“义门尝有不虞之灾,继沐殊常之泽,惊喜交至。”
殊shū(1)(动)本义:死。(2)(形)不同;差异:~途同归。(3)(形)特别;特殊:~功|~效。(4)(副)〈书〉很;极:悬~。(5)〈书〉(动)断;绝。
常读音:cháng常cháng(1)(形)一般;普通;平常:~识|~态。(2)(形)不变的;经常:~数|冬夏~青。(3)(副)时常;常常:~来|~往。(4)姓。