zhào cháng
fǎn cháng
fú cháng
bān cháng
xí cháng
guàn cháng
bù cháng
qíng cháng
rú cháng
shī cháng
dà cháng
cháo cháng
sù cháng
guāi cháng
nián cháng
tóng cháng
qí cháng
guó cháng
jiǎo cháng
hé cháng
mín cháng
liáng cháng
lián cháng
píng cháng
chōng cháng
hún cháng
mí cháng
diǎn cháng
fěi cháng
shèng cháng
yī cháng
zhān cháng
jiù cháng
zhèn cháng
yì cháng
biàn cháng
lún cháng
wú cháng
gǔ cháng
xù cháng
rì cháng
duàn cháng
wéi cháng
héng cháng
ní cháng
gāng cháng
jīng cháng
shùn cháng
shí cháng
chǔ cháng
fán cháng
yǒu cháng
luàn cháng
měi cháng
kào cháng
qì cháng
mèng cháng
bèi cháng
fàn cháng
shū cháng
xián cháng
jīng cháng
gǎi cháng
qǐng cháng
shēng cháng
xù cháng
zǎi cháng
gù cháng
yì cháng
qí cháng
fēi cháng
yuè cháng
wán cháng
bó cháng
jù cháng
yōng cháng
yǔ cháng
fèng cháng
guān cháng
shí cháng
wǔ cháng
bǎi cháng
lóng cháng
jiǔ cháng
shǎo cháng
bǐng cháng
xí cháng
chāo cháng
suí cháng
gù cháng
xióng cháng
guǐ cháng
tài cháng
luò cháng
shǒu cháng
jiā cháng
xún cháng
ān cháng
zhēn cháng
nì cháng
chèn cháng
zhèng cháng
jū cháng
tōng cháng
sān cháng
xún cháng
guì cháng
wǎng cháng
chě cháng
dá cháng
[.好工具]时常shícháng
(1) 常常;经常
英often; frequently常常、经常。《三国演义.第三六回》:「时常餽送物件,必具手启。徐母因亦作手启答之。」《红楼梦.第七回》:「读书一事,也必须有一二知己为伴,时常大家讨论,才能进益。」也作「时时」、「时时刻刻」。
见“时”。
常读音:cháng常cháng(1)(形)一般;普通;平常:~识|~态。(2)(形)不变的;经常:~数|冬夏~青。(3)(副)时常;常常:~来|~往。(4)姓。