cuò qì
cuò fēng
cuò shī
cuò dòng
cuò dùn
cuò nǜ
cuò bīng
cuò zhēn
cuò běi
cuò fú
cuò suō
cuò rǔ
cuò bǐ
cuò qū
cuò kū
cuò zhé
cuò mò
cuò jǔ
cuò yì
cuò guò
cuò qiáng
cuò jié
cuò mó
cuò shāng
cuò bài
cuò xī
cuò bài
cuò ruì
cuò yàng
cuò qū
mǐn shāng
mǐn shāng
qīng shāng
qī shāng
yū shāng
ōu shāng
lián shāng
tòng shāng
tàn shāng
jī shāng
wū shāng
jiān shāng
bèng shāng
tiǎn shāng
láo shāng
fàn shāng
sù shāng
qiāng shāng
kǎi shāng
ào shāng
wǔ shāng
lún shāng
huái shāng
qíng shāng
fǎn shāng
diàn shāng
wǎng shāng
qū shāng
fú shāng
jiǔ shāng
jiù shāng
xǐ shāng
kě shāng
fán shāng
wài shāng
huǐ shāng
yí shāng
fú shāng
bàng shāng
hài shāng
diāo shāng
yàn shāng
shāng shāng
piāo shāng
lín shāng
fù shāng
cǎn shāng
bì shāng
nèi shāng
chuàng shāng
qū shāng
zhuó shāng
xīn shāng
jǔ shāng
cè shāng
cì shāng
tōng shāng
gōng shāng
jiē shāng
diāo shāng
shèng shāng
zāi shāng
cán shāng
wù shāng
jīn shāng
yí shāng
shā shāng
zì shāng
diāo shāng
dǐ shāng
diào shāng
qī shāng
gǎn shāng
shuǎng shāng
yāo shāng
jiǎn shāng
láo shāng
shé shāng
liǎng shāng
chuāng shāng
qīng shāng
tuí shāng
kùn shāng
dù shāng
nù shāng
sǔn shāng
cuī shāng
wú shāng
kū shāng
nǔ shāng
cǎn shāng
xī shāng
qīn shāng
yǒng shāng
lí shāng
shù shāng
àn shāng
gū shāng
cuò shāng
hán shāng
hé shāng
gōng shāng
zhòng shāng
liú shāng
xīn shāng
niǔ shāng
wǔ shāng
dá shāng
sǐ shāng
dào shāng
huá shāng
zāo shāng
shòu shāng
miǎo shāng
wǎn shāng
shí shāng
āi shāng
guǒ shāng
bēi shāng
àn shāng
tì shāng
wū shāng
shén shāng
zhòng shāng
yōu shāng
tàng shāng
dǎ shāng
mǐn shāng
dāo shāng
bēng shāng
zēng shāng
jiǎn shāng
yuān shāng
挫伤cuòshāng
(1) 折伤;伤害
例每有征战,鲜不挫伤例恐惧挫伤了冒险的意识.英deaden;freeze(2) 由于打击或撞击所致的表面未破裂的损伤
英bruise⒈ 损伤。
引《淮南子·原道训》:“秋风下霜,倒生挫伤。”
《后汉书·皇甫规传》:“天下扰扰,从乱如归,故每有征战,鲜不挫伤,官民并竭,上下穷虚。”
《旧唐书·陆贽传》:“王师挫伤,则将乘其乱离,布路东溃。”
《人民文学》1977年第1期:“他常教育我们,既要批评帮助,又不能挫伤朋友的积极性。”
损伤。
挫cuò(1)(动)进行不顺利:~折。(2)(动)压下、降低:~敌人的锐气;长自己的威风。
伤读音:shāng伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。