xiāng zhé
xiāng qīn
xiāng bù
xiāng fāng
xiāng dǒng
xiāng mò
xiāng chóu
xiāng lái
xiāng gòng
xiāng mèng
xiāng chéng
xiāng xia
xiāng shù
xiāng bǎng
xiāng xiào
xiāng cūn
xiāng ěr
xiāng yì
xiāng shú
xiāng cóng
xiāng yù
xiāng dīng
xiāng gōng
xiāng fēng
xiāng yuē
xiāng huàn
xiāng sú
xiāng chéng
xiāng shè
xiāng nán
xiāng qì
xiāng yè
xiāng jiān
xiāng guān
xiāng niàn
xiāng rǎng
xiāng jùn
xiāng chén
xiāng diào
xiāng lèi
xiāng dá
xiāng tuán
xiāng jí
xiāng fén
xiāng yuán
xiāng dì
xiāng shān
xiāng yě
xiāng sī
xiāng zhé
xiāng chǎn
xiāng nuó
xiāng qíng
xiāng hé
xiāng jūn
xiāng zǐ
xiāng bǐ
xiāng juàn
xiāng bà
xiāng bèi
xiāng bǎo
xiāng jǔ
xiāng shì
xiāng píng
xiāng hóng
xiāng pǔ
xiāng tóu
xiāng shī
xiāng hún
xiāng jiàn
xiāng jìn
xiāng lóu
xiāng fù
xiāng huì
xiāng yīn
xiāng shàn
xiāng dǎng
xiāng dū
xiāng gū
xiāng cí
xiāng gù
xiāng lǎo
xiāng zhí
xiāng nóng
xiāng bì
xiāng bāng
xiāng bīn
xiāng yì
xiāng cháng
xiāng jiù
xiāng bà
xiāng shū
xiāng mín
xiāng jǐng
xiāng bīng
xiāng kè
xiāng dù
xiāng héng
xiāng yú
xiāng cūn
xiāng chǎng
xiāng hù
xiāng mù
xiāng lǐ
xiāng bā
xiāng tán
xiāng fū
xiāng nián
xiāng róng
xiāng yóu
xiāng wàng
xiāng mò
xiāng lǐ
xiāng yòng
xiāng lǘ
xiāng hòu
xiāng xián
xiāng qǐng
xiāng rén
xiāng tǔ
xiāng jù
xiāng jiàn
xiāng tíng
xiāng xiàn
xiāng huà
xiāng dǎo
xiāng yǐn
xiāng pì
xiāng wèn
xiāng yú
xiāng lín
xiāng dié
xiāng guó
xiāng miàn
xiāng zhèn
xiāng jiā
xiāng lè
xiāng kē
hAo86.乡塾xiāngshú
(1) 古代乡间学堂
英private village school⒈ 旧时乡里进行教学的地方。
引南朝梁任昉《齐明帝谥议》:“巖廊有搢绅之谈,乡塾无横议之士。”
清俞樾《茶香室续钞·朔六日》:“明时乡塾,正月朔六日开馆,十二月二十四日解馆。”
郑观应《盛世危言·学校》:“学之大小各有次第,乡塾散置民间,为贫家子弟而设,由地方官集资经理。”
乡(1)(名)乡村(跟‘城’相对):~间|下~|城~物资。(2)(名)家乡:~音|背井离~。(3)(名)行政区划的基层单位;由县或县以下的区领导:~镇|~长。
塾读音:shú塾shú(名)旧时私人设立的教学的地方。