xiāng zhé
xiāng cí
xiāng shī
xiāng yì
xiāng píng
xiāng nián
xiāng huàn
xiāng yóu
xiāng tíng
xiāng cóng
xiāng cháng
xiāng jiā
xiāng shū
xiāng jǐng
xiāng lǎo
xiāng hún
xiāng lè
xiāng lái
xiāng róng
xiāng wàng
xiāng yuē
xiāng gù
xiāng héng
xiāng yòng
xiāng mín
xiāng guān
xiāng dì
xiāng dǎng
xiāng sī
xiāng shù
xiāng diào
xiāng zhí
xiāng shān
xiāng yě
xiāng chéng
xiāng pì
xiāng hé
xiāng mèng
xiāng mò
xiāng dīng
xiāng sú
xiāng fū
xiāng bǎng
xiāng hòu
xiāng bīn
xiāng xián
xiāng dǎo
xiāng fén
xiāng niàn
xiāng yuán
xiāng shì
xiāng lín
xiāng bù
xiāng fēng
xiāng zhé
xiāng juàn
xiāng xiào
xiāng tǔ
xiāng yú
xiāng yì
xiāng jǔ
xiāng miàn
xiāng fù
xiāng zǐ
xiāng dá
xiāng kè
xiāng chǎn
xiāng shàn
xiāng xiàn
xiāng mò
xiāng qīn
xiāng yú
xiāng chóu
xiāng tóu
xiāng dù
xiāng guó
xiāng chǎng
xiāng shè
xiāng cūn
xiāng rǎng
xiāng xia
xiāng jiān
xiāng wèn
xiāng chén
xiāng bā
xiāng jūn
xiāng pǔ
xiāng bǎo
xiāng gòng
xiāng lǐ
xiāng jiàn
xiāng zhèn
xiāng jìn
xiāng qǐng
xiāng chéng
xiāng gōng
xiāng ěr
xiāng yù
xiāng huà
xiāng fāng
xiāng bì
xiāng jù
xiāng hù
xiāng nóng
xiāng jí
xiāng lèi
xiāng lǘ
xiāng yè
xiāng lóu
xiāng tuán
xiāng yǐn
xiāng dǒng
xiāng rén
xiāng cūn
xiāng qíng
xiāng qì
xiāng hóng
xiāng dū
xiāng mù
xiāng tán
xiāng kē
xiāng bāng
xiāng nán
xiāng jiàn
xiāng bà
xiāng jùn
xiāng gū
xiāng jiù
xiāng bèi
xiāng nuó
xiāng bīng
xiāng bǐ
xiāng bà
xiāng shú
xiāng lǐ
xiāng dié
xiāng yīn
xiāng huì
méng yú
kǔn yú
zhuī yú
nuò yú
jiǎn yú
gū yú
xiāng yú
gàn yú
cūn yú
wán yú
zōu yú
bǐ yú
ruò yú
hūn yú
yōng yú
míng yú
jiàn yú
xiào yú
xià yú
yù yú
yín yú
chōng yú
tún yú
zhuān yú
hūn yú
chī yú
chōng yú
mí yú
màn yú
shǒu yú
shū yú
fán yú
chǔn yú
jié yú
chán yú
dà yú
píng yú
dān yú
kuáng yú
gàng yú
jiāo yú
nú yú
pǔ yú
àn yú
pì yú
chǔn yú
⒈ 旧时对乡村老百姓的蔑称。
引《石点头·王本立天涯求父》:“以致欺瞒良善,吞嚼乡愚,串通吏胥侵渔,隐匿,拖欠,无所不至。”
郑观应《盛世危言·禁烟上》:“鱼肉乡愚,欺压良懦,而於禁烟之事,仍无实效可观耳。”
《二十年目睹之怪现状》第三八回:“你再迟疑,我办你一个欺压乡愚之罪。”
端木蕻良《科尔沁旗草原》十八:“我告大山的罪名是煽惑乡愚,暴杀无辜,聚众抗捐,联合罢佃啊!”
乡下没有知识的人。
乡(1)(名)乡村(跟‘城’相对):~间|下~|城~物资。(2)(名)家乡:~音|背井离~。(3)(名)行政区划的基层单位;由县或县以下的区领导:~镇|~长。
愚读音:yú愚yú(1)(形)愚笨;傻:~人|~陋|~懦|~顽|~妄|~不可及|大智若~。(2)(动)愚弄:为人所~|~民政策。(3)(代)用于自称的谦词:~兄|~见|~以为不可。