xiāng qì
xiāng sī
xiāng sú
xiāng fāng
xiāng jiān
xiāng lái
xiāng bǎo
xiāng hóng
xiāng dīng
xiāng miàn
xiāng lǐ
xiāng bèi
xiāng yǐn
xiāng mù
xiāng héng
xiāng jí
xiāng tóu
xiāng chéng
xiāng nóng
xiāng diào
xiāng kē
xiāng lóu
xiāng shī
xiāng gū
xiāng yì
xiāng hòu
xiāng xián
xiāng mò
xiāng hù
xiāng píng
xiāng yì
xiāng jùn
xiāng bù
xiāng róng
xiāng yòng
xiāng tuán
xiāng dū
xiāng gōng
xiāng jūn
xiāng mò
xiāng xiàn
xiāng lín
xiāng shàn
xiāng zhí
xiāng dù
xiāng yuán
xiāng mín
xiāng qíng
xiāng shù
xiāng cūn
xiāng zhèn
xiāng cóng
xiāng jiàn
xiāng bǎng
xiāng bāng
xiāng chóu
xiāng tǔ
xiāng chǎn
xiāng juàn
xiāng yú
xiāng yóu
xiāng cí
xiāng gòng
xiāng guó
xiāng pì
xiāng jiù
xiāng guān
xiāng lǎo
xiāng kè
xiāng zǐ
xiāng wèn
xiāng shú
xiāng cháng
xiāng jù
xiāng shān
xiāng hún
xiāng tán
xiāng cūn
xiāng bà
xiāng hé
xiāng jǔ
xiāng xiào
xiāng yuē
xiāng rǎng
xiāng zhé
xiāng huà
xiāng wàng
xiāng jiā
xiāng shè
xiāng yú
xiāng fū
xiāng yě
xiāng ěr
xiāng pǔ
xiāng huàn
xiāng shì
xiāng dì
xiāng gù
xiāng lèi
xiāng nuó
xiāng rén
xiāng xia
xiāng chén
xiāng yè
xiāng nián
xiāng mèng
xiāng bīng
xiāng jìn
xiāng jiàn
xiāng tíng
xiāng fén
xiāng niàn
xiāng bīn
xiāng chǎng
xiāng lǐ
xiāng fēng
xiāng zhé
xiāng jǐng
xiāng bā
xiāng dǎo
xiāng yīn
xiāng shū
xiāng dié
xiāng dǎng
xiāng chéng
xiāng lǘ
xiāng fù
xiāng bì
xiāng bǐ
xiāng bà
xiāng qīn
xiāng huì
xiāng dá
xiāng qǐng
xiāng lè
xiāng dǒng
xiāng nán
xiāng yù
yú bāng
liè bāng
xiá bāng
fù bāng
dà bāng
jìn bāng
qún bāng
sāi bāng
yì bāng
diàn bāng
kè bāng
lòu bāng
zǔ bāng
shǔ bāng
sàng bāng
yǒu bāng
liú bāng
xiāng bāng
shén bāng
gǒu bāng
nán bāng
wài bāng
chéng bāng
guì bāng
lián bāng
gǔ bāng
mí bāng
shǒu bāng
tí bāng
jī bāng
xiǎo bāng
míng bāng
wǔ bāng
shù bāng
yáng bāng
yuǎn bāng
ān bāng
nán bāng
lìng bāng
shàng bāng
chǔ bāng
wēi bāng
lín bāng
fān bāng
hǎi bāng
mǐ bāng
xīng bāng
yī bāng
jiā bāng
luàn bāng
xiāng bāng
fān bāng
yǒu bāng
lián bāng
méng bāng
běn bāng
tóng bāng
gù bāng
biān bāng
tǔ bāng
jiù bāng
zhōng bāng
dōng bāng
fān bāng
piān bāng
⒈ 家乡。
引南朝宋鲍照《还都口号》:“君王迟京国,游子思乡邦。”
宋范仲淹《代胡侍郎乞朝见表》:“今復还父母之乡邦,逼桑榆之晷刻,解冠归老,决在此行。”
秦牧《漫记端木蕻良》:“当时大都怀着深广的忧愤写版图的变色,乡邦的灾难。”
⒉ 指同乡的人。
引《后汉书·度尚传》:“徐字伯徐,丹阳人,乡邦称其胆智。”
清戴名世《上刘木斋先生书》:“﹝名世﹞家累二十口,嗷嗷待哺。而乡邦之间,骨肉之际,横逆百端,迂愚固陋,莫必其命。”
乡(1)(名)乡村(跟‘城’相对):~间|下~|城~物资。(2)(名)家乡:~音|背井离~。(3)(名)行政区划的基层单位;由县或县以下的区领导:~镇|~长。
邦读音:bāng邦bāng(名)国:~国|~交。