乡村


乡村的组词


乡约

xiāng yuē

乡傩

xiāng nuó

乡背

xiāng bèi

乡喆

xiāng zhé

乡科

xiāng kē

乡宦

xiāng huàn

乡晨

xiāng chén

乡塾

xiāng shú

乡荐

xiāng jiàn

乡慕

xiāng mù

乡坝

xiāng bà

乡达

xiāng dá

乡城

xiāng chéng

乡末

xiāng mò

乡调

xiāng diào

乡合

xiāng hé

乡邨

xiāng cūn

乡荣

xiāng róng

乡器

xiāng qì

乡男

xiāng nán

乡梓

xiāng zǐ

乡乐

xiāng lè

乡贡

xiāng gòng

乡榜

xiāng bǎng

乡年

xiāng nián

乡山

xiāng shān

乡念

xiāng niàn

乡耋

xiāng dié

乡泪

xiāng lèi

乡思

xiāng sī

乡进

xiāng jìn

乡举

xiāng jǔ

乡国

xiāng guó

乡陌

xiāng mò

乡佣

xiāng yòng

乡官

xiāng guān

乡君

xiāng jūn

乡校

xiāng xiào

乡夫

xiāng fū

乡亭

xiāng tíng

乡黉

xiāng hóng

乡长

xiāng cháng

乡董

xiāng dǒng

乡射

xiāng shè

乡邮

xiāng yóu

乡霸

xiāng bà

乡师

xiāng shī

乡县

xiāng xiàn

乡下

xiāng xia

乡望

xiāng wàng

乡聚

xiāng jù

乡巴

xiāng bā

乡问

xiāng wèn

乡会

xiāng huì

乡土

xiāng tǔ

乡楼

xiāng lóu

乡域

xiāng yù

乡衡

xiāng héng

乡鄙

xiāng bǐ

乡籍

xiāng jí

乡哲

xiāng zhé

乡请

xiāng qǐng

乡人

xiāng rén

乡情

xiāng qíng

乡客

xiāng kè

乡义

xiāng yì

乡地

xiāng dì

乡化

xiāng huà

乡评

xiāng píng

乡团

xiāng tuán

乡迩

xiāng ěr

乡赋

xiāng fù

乡士

xiāng shì

乡愁

xiāng chóu

乡产

xiāng chǎn

乡保

xiāng bǎo

乡饮

xiāng yǐn

乡隅

xiāng yú

乡谱

xiāng pǔ

乡蠹

xiāng dù

乡老

xiāng lǎo

乡俚

xiāng lǐ

乡故

xiāng gù

乡面

xiāng miàn

乡侄

xiāng zhí

乡姑

xiāng gū

乡书

xiāng shū

乡丁

xiāng dīng

乡贱

xiāng jiàn

乡宾

xiāng bīn

乡都

xiāng dū

乡野

xiāng yě

乡壤

xiāng rǎng

乡兵

xiāng bīng

乡风

xiāng fēng

乡魂

xiāng hún

乡祠

xiāng cí

乡井

xiāng jǐng

乡党

xiāng dǎng

乡村

xiāng cūn

乡壁

xiāng bì

乡家

xiāng jiā

乡农

xiāng nóng

乡镇

xiāng zhèn

乡邦

xiāng bāng

乡僻

xiāng pì

乡场

xiāng chǎng

乡眷

xiāng juàn

乡头

xiāng tóu

乡里

xiāng lǐ

乡俗

xiāng sú

乡讪

xiāng shàn

乡旧

xiāng jiù

乡原

xiāng yuán

乡间

xiāng jiān

乡音

xiāng yīn

乡谈

xiāng tán

乡谒

xiāng yè

乡公

xiāng gōng

乡邻

xiāng lín

乡方

xiāng fāng

乡郡

xiāng jùn

乡墅

xiāng shù

乡程

xiāng chéng

乡闾

xiāng lǘ

乡枌

xiāng fén

乡户

xiāng hù

乡民

xiāng mín

乡来

xiāng lái

乡贤

xiāng xián

乡亲

xiāng qīn

乡部

xiāng bù

乡梦

xiāng mèng

乡邑

xiāng yì

乡导

xiāng dǎo

乡愚

xiāng yú

乡从

xiāng cóng

乡侯

xiāng hòu


孤村

gū cūn

渔村

yú cūn

杏村

xìng cūn

酒村

jiǔ cūn

竹村

zhú cūn

烟村

yān cūn

水村

shuǐ cūn

撒村

sā cūn

蛮村

mán cūn

新村

xīn cūn

遗村

yí cūn

穷村

qióng cūn

山村

shān cūn

南村

nán cūn

厢村

xiāng cūn

农村

nóng cūn

沙村

shā cūn

空村

kōng cūn

二村

èr cūn

鱼村

yú cūn

云村

yún cūn

荒村

huāng cūn

连村

lián cūn

邻村

lín cūn

寒村

hán cūn

樗村

chū cūn

发村

fā cūn

乡村

xiāng cūn

念村

niàn cūn

鸟村

niǎo cūn

民村

mín cūn

边村

biān cūn

西村

xī cūn

刘村

liú cūn

上一组词:村乡
下一组词:八乡

更多乡的组词

乡村的意思


词语解释:

乡村xiāngcūn

(1) 针对城市来说,以从事农业为主要生活来源人口较分散的地方

英village;countryside

引证解释:

⒈ 亦作“乡邨”。

⒉ 村庄。

引南朝宋谢灵运《石室山诗》:“乡村絶闻见,樵苏限风霄。”
唐韩愈《论变盐法事宜状》:“平叔又请乡村去州县远处,令所由将盐就村糶易。”
宋苏舜钦《谘目五》:“又不可全依汉制,人人尽取,恐下户贫民难以应给,况乡邨之间徭役已多。”
《儒林外史》第三六回:“应天苏州府常熟县有个乡村,叫做麟紱镇。”

⒊ 今亦泛指农村。

引艾青《献给乡村的诗》:“我想起乡村田野上的道路--用卵石或石板铺的曲折窄小的道路。”

⒋ 乡里,家乡。

引唐王维《同卢拾遗过韦给事东山别业二十韵》:“闺风首邦族,庭训延乡村。”
清蒲松龄《流民蒙君恩载送东归》诗:“家中逃者方出门,旧年逃者返乡邨。”

国语词典:

乡下的村落。

网络解释:

乡村 (乡村地区人类各种形式的居住场所)

乡村是指乡村地区人类各种形式的居住场所(即村落或乡村聚落),乡村一般风景宜人,空气清新,较适合人群居住,民风淳朴。
更多村的组词

乡村详细解释


读音:xiāng

(1)(名)乡村(跟‘城’相对):~间|下~|城~物资。(2)(名)家乡:~音|背井离~。(3)(名)行政区划的基层单位;由县或县以下的区领导:~镇|~长。

读音:cūn

村cūn(名)村庄、农民聚居的地方:乡~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025