zōng mén
zōng mǔ
zōng yīn
zōng shī
zōng shì
zōng cóng
zōng guàn
zōng qì
zōng huì
zōng jì
zōng sūn
zōng qīng
zōng gǔn
zōng lǚ
zōng yí
zōng zhí
zōng miào
zōng huáng
zōng lǎo
zōng yīn
zōng fǎ
zōng zhèng
zōng jiào
zōng zǔ
zōng niè
zōng pài
zōng lèi
zōng háo
zōng shè
zōng yuán
zōng shī
zōng zhù
zōng shàng
zōng jìng
zōng xué
zōng bīng
zōng tiāo
zōng zhàng
zōng shì
zōng běn
zōng zhī
zōng chéng
zōng shèng
zōng lǐ
zōng xiàng
zōng zhǐ
zōng jí
zōng cí
zōng jī
zōng rén
zōng sì
zōng fān
zōng guī
zōng líng
zōng shú
zōng pǔ
zōng shì
zōng qī
zōng jiā
zōng guó
zōng juàn
zōng gàn
zōng jiàng
zōng méng
zōng zhèng
zōng bó
zōng zhǐ
zōng lù
zōng cháng
zōng guān
zōng nǚ
zōng zú
zōng fù
zōng yà
zōng shí
zōng zhǔ
zōng dì
⒈ 教育宗室子弟的学塾。 清王端履《重论文斋笔录》卷九:“恭逢皇上六旬万寿,率土臚欢,普天同庆。
引端履宗塾秋课以‘一人有庆’为题,令作五言排律。”
宗zōng(1)(名)祖宗:列祖列~。(2)(名)家族;同一家族:~庙|~室|~弟|~兄|~族。(3)(名)宗派;派别:正~|~派主义。(4)(名)宗旨:开~明义|万变不离其~。(5)(动)在学术或文艺上效法:他的唱工~的是梅派。(6)(名)为众人所师法的人物:文~。(7)(量)一~心事|一~大案。(8)姓。
塾读音:shú塾shú(名)旧时私人设立的教学的地方。