xuē wáng
miè wáng
jí wáng
bō wáng
zhèn wáng
zhuì wáng
mǐn wáng
fàng wáng
guāi wáng
wǔ wáng
lěi wáng
sàng wáng
pàn wáng
bèng wáng
mí wáng
liú wáng
diāo wáng
qī wáng
fù wáng
huì wáng
huǐ wáng
yāo wáng
zhòu wáng
zhuī wáng
pò wáng
dào wáng
duàn wáng
cuàn wáng
fèi wáng
jiān wáng
cán wáng
gù wáng
chú wáng
bēn wáng
pàn wáng
yí wáng
táo wáng
huāng wáng
lòu wáng
zhǐ wáng
dào wáng
diāo wáng
tuī wáng
bēn wáng
diāo wáng
bào wáng
de wáng
gù wáng
cǎn wáng
wēi wáng
piān wáng
luàn wáng
xùn wáng
yōu wáng
liǎng wáng
shāng wáng
yǔn wáng
sǐ wáng
yì wáng
xīng wáng
jiān wáng
yān wáng
dān wáng
lún wáng
xìng wáng
jiù wáng
hòu wáng
yāng wáng
wǎng wáng
qīng wáng
dùn wáng
chāng wáng
bài wáng
zǒu wáng
sān wáng
cún wáng
shuāi wáng
quē wáng
wèi wáng
chū wáng
lòu wáng
huī wáng
chāng wáng
chuí wáng
shī wáng
yāo wáng
jué wáng
xiāo wáng
bū wáng
jiàn wáng
kōng wáng
shēn wáng
sī wáng
hào wáng
zài wáng
héng wáng
⒈ 受遏制而消亡。
引《孟子·告子上》:“虽存乎人者,岂无仁义之心哉?……其日夜之所息,平旦之气,其好恶与人相近也者几希,则其旦昼之所为,有牿亡之矣。”
一本作“梏亡”。 王夫之稗疏:“牿亡之牿,从牛从告,牛马牢也……《集註》训牿为械,以牿为梏之夫也。”
清蒲松龄《聊斋志异·梅女》:“官卑者愈贪,其常情然乎?三百诬姦,夜气之牿亡尽矣。”
清魏源《默觚上·学篇二》:“旦而憧扰,与长寐同,旦而牿亡,与昼寝同。”
1.绑在牛角上使牛不得顶人的横木。
2.养牛马的圈(juàn)。
亡读音:wáng,wú[ wáng ]1. 逃:逃亡。流亡。
2. 失去:亡佚。亡羊补牢。
3. 死:伤亡。死亡。
4. 灭:灭亡。亡国奴。救亡。兴亡。