wèi kè
wèi yīn
wèi yāng
wèi shēn
wèi jí
wèi liǎo
wèi huáng
wèi yī
wèi lái
wèi dǎi
wèi ruò
wèi ǒu
wèi wán
wèi rù
wèi hé
wèi céng
wèi chèn
wèi fáng
wèi míng
wèi guàn
wèi zhī
wèi shǐ
wèi jì
wèi guǒ
wèi wěi
wèi cóng
wèi dìng
wèi shòu
wèi yī
wèi yù
wèi néng
wèi shěng
wèi jì
wèi zì
wèi zuì
wèi bì
wèi shí
wèi chǐ
wèi jí
wèi bǔ
wèi sù
wèi miǎn
wèi měi
wèi jìng
wèi dì
wèi jī
wèi jiān
wèi jǐ
wèi cháng
wèi ài
wèi fú
wèi méng
wèi jī
wèi wáng
wèi suì
wèi yǒu
wèi mèi
wèi jué
wèi mò
wèi rán
wèi fēi
wèi yǔ
wèi xiāo
wèi yǐ
wèi hūn
wèi fù
wèi kě
wèi huò
wèi rú
wèi huáng
wèi xíng
luàn wáng
hòu wáng
lòu wáng
huī wáng
gù wáng
fàng wáng
lún wáng
guāi wáng
wēi wáng
jí wáng
sī wáng
zhǐ wáng
xiāo wáng
huāng wáng
bào wáng
mí wáng
yōu wáng
jué wáng
gù wáng
jiàn wáng
wèi wáng
mǐn wáng
bō wáng
chú wáng
cán wáng
diāo wáng
pàn wáng
yāo wáng
diāo wáng
quē wáng
zǒu wáng
yì wáng
xuē wáng
cǎn wáng
jiān wáng
bài wáng
pàn wáng
zhuī wáng
miè wáng
qīng wáng
qī wáng
huì wáng
shēn wáng
sàng wáng
sǐ wáng
dān wáng
shī wáng
wǎng wáng
fù wáng
liǎng wáng
zhèn wáng
de wáng
piān wáng
duàn wáng
yān wáng
yí wáng
jiù wáng
bēn wáng
zhuì wáng
wǔ wáng
dào wáng
yāng wáng
pò wáng
shāng wáng
cuàn wáng
bèng wáng
lěi wáng
liú wáng
xùn wáng
shuāi wáng
yǔn wáng
xìng wáng
chū wáng
dùn wáng
táo wáng
yāo wáng
huǐ wáng
bū wáng
chāng wáng
chuí wáng
xīng wáng
fèi wáng
jiān wáng
bēn wáng
cún wáng
kōng wáng
tuī wáng
héng wáng
hào wáng
dào wáng
lòu wáng
diāo wáng
sān wáng
zhòu wáng
chāng wáng
zài wáng
指亡国的.孑遗。
旧指妇女的丈夫死后,丧服未满之时。
见“未亡人 ”。
⒈ 指亡国的孑遗。
引唐韩愈《曹成王碑》:“先王讨蔡,实取沔蘄安黄,寄惠未亡。”
⒉ 旧指妇女的丈夫死后,丧服未满之时。
引唐白居易《判得辛氏夫遇盗而死遂求杀盗者而为之妻或责其失贞行之节不伏》:“况居丧未卒,改适无文。苟失节於未亡,虽復仇而何有?”
⒊ 见“未亡人”。
未wèi(1)不;不曾:~便。(2)(名)地支的第八位。参看〔干支〕。
亡读音:wáng,wú[ wáng ]1. 逃:逃亡。流亡。
2. 失去:亡佚。亡羊补牢。
3. 死:伤亡。死亡。
4. 灭:灭亡。亡国奴。救亡。兴亡。