恒风


恒风的组词


恒直

héng zhí

恒庸

héng yōng

恒阳

héng yáng

恒春

héng chūn

恒准

héng zhǔn

恒牙

héng yá

恒岳

héng yuè

恒则

héng zé

恒长

héng cháng

恒诰

héng gào

恒固

héng gù

恒业

héng yè

恒日

héng rì

恒资

héng zī

恒属

héng shǔ

恒明

héng míng

恒谈

héng tán

恒等

héng děng

恒碣

héng jié

恒性

héng xìng

恒品

héng pǐn

恒规

héng guī

恒交

héng jiāo

恒定

héng dìng

恒矢

héng shǐ

恒教

héng jiào

恒民

héng mín

恒语

héng yǔ

恒德

héng dé

恒分

héng fēn

恒式

héng shì

恒典

héng diǎn

恒态

héng tài

恒士

héng shì

恒事

héng shì

恒文

héng wén

恒娥

héng é

恒道

héng dào

恒弊

héng bì

恒产

héng chǎn

恒齿

héng chǐ

恒宪

héng xiàn

恒蔽

héng bì

恒常

héng cháng

恒风

héng fēng

恒俗

héng sú

恒情

héng qíng

恒数

héng shù

恒毛

héng máo

恒沙

héng shā

恒人

héng rén

恒制

héng zhì

恒论

héng lùn

恒居

héng jū

恒训

héng xùn

恒温

héng wēn

恒裁

héng cái

恒医

héng yī

恒河

héng hé

恒辉

héng huī

恒干

héng gàn

恒所

héng suǒ

恒泛

héng fàn

恒山

héng shān

恒象

héng xiàng

恒度

héng dù

恒时

héng shí

恒格

héng gé

恒例

héng lì

恒量

héng liàng

恒言

héng yán

恒说

héng shuō

恒状

héng zhuàng

恒旸

héng yáng

恒久

héng jiǔ

恒姿

héng zī

恒星

héng xīng

恒守

héng shǒu

恒操

héng cāo

恒科

héng kē

恒辞

héng cí


雁风

yàn fēng

枯风

kū fēng

祛风

qū fēng

驰风

chí fēng

捆风

kǔn fēng

飙风

biāo fēng

刀风

dāo fēng

威风

wēi fēng

迅风

xùn fēng

张风

zhāng fēng

贾风

jiǎ fēng

五风

wǔ fēng

祖风

zǔ fēng

御风

yù fēng

先风

xiān fēng

云风

yún fēng

戕风

qiāng fēng

吸风

xī fēng

高风

gāo fēng

走风

zǒu fēng

神风

shén fēng

追风

zhuī fēng

仁风

rén fēng

微风

wēi fēng

爽风

shuǎng fēng

拜风

bài fēng

丕风

pī fēng

闻风

wén fēng

醺风

xūn fēng

防风

fáng fēng

列风

liè fēng

跌风

diē fēng

祭风

jì fēng

南风

nán fēng

向风

xiàng fēng

猋风

biāo fēng

幽风

yōu fēng

含风

hán fēng

蹑风

niè fēng

细风

xì fēng

透风

tòu fēng

祥风

xiáng fēng

盗风

dào fēng

文风

wén fēng

殊风

shū fēng

泽风

zé fēng

蓼风

liǎo fēng

憎风

zēng fēng

淫风

yín fēng

昌风

chāng fēng

巽风

xùn fēng

海风

hǎi fēng

凶风

xiōng fēng

雌风

cí fēng

狂风

kuáng fēng

伤风

shāng fēng

邪风

xié fēng

天风

tiān fēng

瘫风

tān fēng

疾风

jí fēng

森风

sēn fēng

生风

shēng fēng

中风

zhòng fēng

花风

huā fēng

惊风

jīng fēng

隙风

xì fēng

顶风

dǐng fēng

馋风

chán fēng

斜风

xié fēng

酒风

jiǔ fēng

讬风

tuō fēng

倾风

qīng fēng

道风

dào fēng

世风

shì fēng

省风

shěng fēng

强风

qiáng fēng

攒风

zǎn fēng

搐风

chù fēng

军风

jūn fēng

遡风

sù fēng

常风

cháng fēng

烈风

liè fēng

颠风

diān fēng

霉风

méi fēng

德风

dé fēng

颿风

fān fēng

雄风

xióng fēng

柔风

róu fēng

男风

nán fēng

帆风

fān fēng

迷风

mí fēng

重风

zhòng fēng

恺风

kǎi fēng

调风

tiáo fēng

眇风

miǎo fēng

软风

ruǎn fēng

贻风

yí fēng

椒风

jiāo fēng

鷐风

chén fēng

路风

lù fēng

惠风

huì fēng

露风

lòu fēng

赑风

bì fēng

人风

rén fēng

摔风

shuāi fēng

霾风

mái fēng

牌风

pái fēng

浇风

jiāo fēng

排风

pái fēng

头风

tóu fēng

家风

jiā fēng

飔风

sī fēng

鲜风

xiān fēng

希风

xī fēng

汤风

tāng fēng

接风

jiē fēng

英风

yīng fēng

俊风

jùn fēng

趣风

qù fēng

啸风

xiào fēng

长风

zhǎng fēng

搧风

shān fēng

捽风

zuó fēng

陋风

lòu fēng

屏风

píng fēng

贞风

zhēn fēng

师风

shī fēng

同风

tóng fēng

斗风

dòu fēng

季风

jì fēng

劫风

jié fēng

手风

shǒu fēng

阆风

láng fēng

培风

péi fēng

焚风

fén fēng

别风

bié fēng

癞风

lài fēng

乾风

qián fēng

整风

zhěng fēng

辉风

huī fēng

冻风

dòng fēng

迟风

chí fēng

泼风

pō fēng

偷风

tōu fēng

温风

wēn fēng

凭风

píng fēng

冷风

lěng fēng

末风

mò fēng

郑风

zhèng fēng

心风

xīn fēng

杀风

shā fēng

候风

hòu fēng

暖风

nuǎn fēng

松风

sōng fēng

恶风

è fēng

披风

pī fēng

光风

guāng fēng

诈风

zhà fēng

放风

fàng fēng

协风

xié fēng

起风

qǐ fēng

撩风

liáo fēng

依风

yī fēng

赤风

chì fēng

麻风

má fēng

谈风

tán fēng

巡风

xún fēng

王风

wáng fēng

阳风

yáng fēng

民风

mín fēng

韶风

sháo fēng

刚风

gāng fēng

东风

dōng fēng

晞风

xī fēng

晓风

xiǎo fēng

晨风

chén fēng

雅风

yǎ fēng

驱风

qū fēng

迵风

dòng fēng

时风

shí fēng

捕风

bǔ fēng

樵风

qiáo fēng

迎风

yíng fēng

箕风

jī fēng

鹰风

yīng fēng

邙风

máng fēng

恩风

ēn fēng

油风

yóu fēng

逆风

nì fēng

反风

fǎn fēng

嫩风

nèn fēng

三风

sān fēng

熟风

shú fēng

门风

mén fēng

诗风

shī fēng

诒风

yí fēng

沙风

shā fēng

无风

wú fēng

哀风

āi fēng

雷风

léi fēng

曙风

shǔ fēng

当风

dāng fēng

开风

kāi fēng

干风

gān fēng

炼风

liàn fēng

芳风

fāng fēng

语风

yǔ fēng

溯风

sù fēng

飞风

fēi fēng

侈风

chǐ fēng

怀风

huái fēng

冬风

dōng fēng

阴风

yīn fēng

信风

xìn fēng

金风

jīn fēng

驭风

yù fēng

热风

rè fēng

吟风

yín fēng

鍊风

liàn fēng

扬风

yáng fēng

感风

gǎn fēng

采风

cǎi fēng

刁风

diāo fēng

众风

zhòng fēng

漏风

lòu fēng

急风

jí fēng

化风

huà fēng

熛风

biāo fēng

扶风

fú fēng

黄风

huáng fēng

察风

chá fēng

箭风

jiàn fēng

淩风

líng fēng

习风

xí fēng

阵风

zhèn fēng

避风

bì fēng

霜风

shuāng fēng

迁风

qiān fēng

成风

chéng fēng

恒风

héng fēng

严风

yán fēng

乘风

chéng fēng

下风

xià fēng

推风

tuī fēng

巨风

jù fēng

可风

kě fēng

弱风

ruò fēng

律风

lǜ fēng

幈风

píng fēng

古风

gǔ fēng

颽风

kǎi fēng

大风

dà fēng

学风

xué fēng

九风

jiǔ fēng

幼风

yòu fēng

偏风

piān fēng

弊风

bì fēng

疠风

lì fēng

钦风

qīn fēng

凉风

liáng fēng

轻风

qīng fēng

闺风

guī fēng

犯风

fàn fēng

观风

guān fēng

儒风

rú fēng

出风

chū fēng

丽风

lì fēng

翾风

xuān fēng

摇风

yáo fēng

定风

dìng fēng

癜风

diàn fēng

豪风

háo fēng

争风

zhēng fēng

謿风

cháo fēng

鼻风

bí fēng

积风

jī fēng

糖风

táng fēng

躲风

duǒ fēng

仙风

xiān fēng

承风

chéng fēng

聆风

líng fēng

望风

wàng fēng

行风

xíng fēng

了风

le fēng

撮风

cuō fēng

和风

hé fēng

媮风

tōu fēng

耳风

ěr feng

飂风

liù fēng

喝风

hē fēng

朔风

shuò fēng

隧风

suì fēng

菄风

dōng fēng

害风

hài fēng

上风

shàng fēng

盲风

máng fēng

冽风

liè fēng

被风

bèi fēng

青风

qīng fēng

靡风

mí fēng

上一组词:东方
下一组词:遗风

更多恒的组词

恒风的意思


词语解释:

1.持续不停的大风。

引证解释:

⒈ 持续不停的大风。

引《书·洪范》:“曰咎徵:曰狂,恆雨若……曰蒙,恆风若。”
明马愈《马氏日抄·风异》:“庚午二月六日大风,尘沙蔽天,屋瓦皆飞……予曰:此恆风也。”

国语词典:

行星受日照及自转偏向力影响,形成范围宽广、方向固定的气流,称为「恒风」。如信风、西风。

网络解释:

恒风

恒风,汉语词语,读音是héng fēng,指持续不停的大风。
更多风的组词

恒风详细解释


读音:héng

恒héng(1)(形)永久:~心。(2)(名)恒心:有~|持之以~。(3)(形)平常;经常:~态|~言|人之~情。(4)(Hénɡ)姓。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025