sì huáng
zhāng huáng
fāng huáng
èr huáng
bǎi huáng
luán huáng
zhì huáng
hàn huáng
wā huáng
yù huáng
cán huáng
yí huáng
wén huáng
fěi huáng
mí huáng
zhēng huáng
fèng huáng
zǐ huáng
jí huáng
jué huáng
shòu huáng
zhāng huáng
yù huáng
tiān huáng
dōng huáng
xì huáng
é huáng
xuán huáng
xuān huáng
yù huáng
xī huáng
cāng huáng
yù huáng
yán huáng
dài huáng
páng huáng
bàng huáng
zhāng huáng
tài huáng
qín huáng
mù huáng
shén huáng
dì huáng
nǚ huáng
líng huáng
jié huáng
qīng huáng
huí huáng
táng huáng
qiú huáng
jiǔ huáng
xī huáng
fàn huáng
huī huáng
shàng huáng
bǎo huáng
bù huáng
shǐ huáng
tài huáng
chǔ huáng
míng huáng
jīng huáng
cāng huáng
jiào huáng
nóng huáng
yú huáng
kāi huáng
yīng huáng
gǔ huáng
fǎ huáng
jiā huáng
chūn huáng
dì huáng
xīn huáng
rén huáng
péng huáng
wèi huáng
wǔ huáng
máo huáng
ér huáng
dié huáng
sǒng huáng
rén huáng
hòu huáng
ōu huáng
sān huáng
liè huáng
fā huáng
xū huáng
fáng huáng
táng huáng
mǐ huáng
shèng huáng
⒈ 亦作“聿遑”。迅疾轻快貌。
引《古文苑·宋玉<小言赋>》:“体轻蚊翼,形微蚤鳞,聿遑浮踊,凌云纵身。”
章樵注:“聿遑,迅疾也。”
汉扬雄《羽猎赋》:“及至罕车飞扬,武骑聿皇。”
汉马融《长笛赋》:“聿皇求索,乍近乍远。”
《后汉书·马融传》:“徽嫿霍奕,别騖分奔,骚扰聿皇,往来交舛,纷纷回回,南北东西。”
轻快迅捷的样子。
聿yù(助)〈书〉用在句首或句中。
皇读音:huáng皇huáng(1)(形)〈书〉盛大:~~。(2)(名)君主;皇帝:三~五帝|~权|~族|女~。(3)姓。〈古〉又同“遑”。