sǒng huáng
hàn huáng
bàng huáng
zhì huáng
shén huáng
zhēng huáng
jiào huáng
bǎi huáng
huī huáng
nǚ huáng
xī huáng
yù huáng
shàng huáng
gǔ huáng
mǐ huáng
bǎo huáng
dài huáng
mù huáng
kāi huáng
zǐ huáng
máo huáng
jīng huáng
cán huáng
sān huáng
jié huáng
rén huáng
chǔ huáng
sì huáng
tài huáng
xì huáng
shǐ huáng
péng huáng
dōng huáng
wǔ huáng
yù huáng
fàn huáng
ōu huáng
yīng huáng
rén huáng
zhāng huáng
cāng huáng
dì huáng
tiān huáng
èr huáng
jiǔ huáng
fāng huáng
xū huáng
luán huáng
dié huáng
chūn huáng
yù huáng
xīn huáng
jué huáng
jiā huáng
liè huáng
fǎ huáng
yí huáng
táng huáng
cāng huáng
wèi huáng
fā huáng
táng huáng
yú huáng
shèng huáng
tài huáng
yù huáng
zhāng huáng
zhāng huáng
dì huáng
jí huáng
xuán huáng
xī huáng
qīng huáng
é huáng
mí huáng
shòu huáng
fěi huáng
yán huáng
wā huáng
hòu huáng
páng huáng
bù huáng
ér huáng
huí huáng
fáng huáng
xuān huáng
míng huáng
fèng huáng
líng huáng
wén huáng
qiú huáng
nóng huáng
qín huáng
⒈ 相传为尧女, 舜妻。
引《山海经·大荒南经》:“大荒之中,有不庭之山,荣水穷焉。有人三身, 帝俊妻娥皇,生此三身之国,姚姓,黍食,使四鸟。”
汉刘向《列女传·有虞二妃》:“有虞二妃者, 帝尧之二女也,长娥皇,次女英。”
《红楼梦》第一一六回:“此地乃上界神女之所,虽号为瀟湘妃子,并不是娥皇、女英之辈,何得与凡人有亲?”
相传为尧之女,与女英同嫁于舜。及舜为天子,娥皇为后,女英为妃。后舜崩于苍梧之野,二女没于江湘之间。
娥é(1)(名)美女:宫~。(2)(形)美好:~眉 。
皇读音:huáng皇huáng(1)(形)〈书〉盛大:~~。(2)(名)君主;皇帝:三~五帝|~权|~族|女~。(3)姓。〈古〉又同“遑”。