汉皇


汉皇的组词


汉后

hàn hòu

汉表

hàn biǎo

汉皋

hàn gāo

汉籍

hàn jí

汉宫

hàn gōng

汉地

hàn dì

汉思

hàn sī

汉军

hàn jūn

汉津

hàn jīn

汉简

hàn jiǎn

汉都

hàn dū

汉仪

hàn yí

汉姬

hàn jī

汉氏

hàn shì

汉塞

hàn sài

汉检

hàn jiǎn

汉咏

hàn yǒng

汉调

hàn diào

汉酺

hàn pú

汉礼

hàn lǐ

汉皐

hàn gāo

汉胪

hàn lú

汉将

hàn jiāng

汉光

hàn guāng

汉廒

hàn áo

汉主

hàn zhǔ

汉皇

hàn huáng

汉仗

hàn zhàng

汉虏

hàn lǔ

汉畤

hàn zhì

汉家

hàn jiā

汉燕

hàn yàn

汉统

hàn tǒng

汉月

hàn yuè

汉阁

hàn gé

汉印

hàn yìn

汉椒

hàn jiāo

汉恩

hàn ēn

汉圣

hàn shèng

汉民

hàn mín

汉剑

hàn jiàn

汉子

hàn zi

汉姓

hàn xìng

汉麻

hàn má

汉鼎

hàn dǐng

汉刻

hàn kè

汉庭

hàn tíng

汉易

hàn yì

汉人

hàn rén

汉臣

hàn chén

汉注

hàn zhù

汉贰

hàn èr

汉江

hàn jiāng

汉史

hàn shǐ

汉帝

hàn dì

汉学

hàn xué

汉震

hàn zhèn

汉苗

hàn miáo

汉分

hàn fèn

汉语

hàn yǔ

汉绪

hàn xù

汉书

hàn shū

汉剧

hàn jù

汉火

hàn huǒ

汉腊

hàn là

汉缺

hàn quē

汉文

hàn wén

汉赋

hàn fù

汉中

hàn zhōng

汉葱

hàn cōng

汉区

hàn qū

汉爵

hàn jué

汉帜

hàn zhì

汉僧

hàn sēng

汉水

hàn shuǐ

汉字

hàn zì

汉篆

hàn zhuàn

汉国

hàn guó

汉高

hàn gāo

汉律

hàn lǜ

汉壁

hàn bì

汉策

hàn cè

汉室

hàn shì

汉京

hàn jīng

汉祚

hàn zuò

汉道

hàn dào

汉竹

hàn zhú

汉貂

hàn diāo

汉口

hàn kǒu

汉族

hàn zú

汉元

hàn yuán

汉旅

hàn lǚ

汉碑

hàn bēi

汉话

hàn huà

汉关

hàn guān

汉祖

hàn zǔ

汉誓

hàn shì

汉牍

hàn dú

汉镜

hàn jìng

汉沂

hàn yí

汉方

hàn fāng

汉浦

hàn pǔ

汉阴

hàn yīn

汉傅

hàn fù

汉风

hàn fēng

汉典

hàn diǎn

汉渚

hàn zhǔ

汉法

hàn fǎ

汉陵

hàn líng

汉女

hàn nǚ

汉音

hàn yīn

汉武

hàn wǔ

汉土

hàn tǔ

汉节

hàn jié

汉隶

hàn lì

汉制

hàn zhì

汉儿

hàn ér

汉佩

hàn pèi

汉皓

hàn hào

汉厫

hàn áo

汉鸡

hàn jī

汉纲

hàn gāng

汉王

hàn wáng

汉拜

hàn bài

汉官

hàn guān


上皇

shàng huáng

米皇

mǐ huáng

太皇

tài huáng

娥皇

é huáng

储皇

chǔ huáng

虚皇

xū huáng

汉皇

hàn huáng

惭皇

cán huáng

法皇

fǎ huáng

心皇

xīn huáng

西皇

xī huáng

梵皇

fàn huáng

惊皇

jīng huáng

仓皇

cāng huáng

羲皇

xī huáng

张皇

zhāng huáng

后皇

hòu huáng

朋皇

péng huáng

人皇

rén huáng

辉皇

huī huáng

绖皇

dié huáng

聿皇

yù huáng

烈皇

liè huáng

唐皇

táng huáng

大皇

tài huáng

苍皇

cāng huáng

古皇

gǔ huáng

三皇

sān huáng

凤皇

fèng huáng

发皇

fā huáng

鸾皇

luán huáng

东皇

dōng huáng

房皇

fáng huáng

窒皇

zhì huáng

炎皇

yán huáng

明皇

míng huáng

烝皇

zhēng huáng

悚皇

sǒng huáng

玄皇

xuán huáng

轩皇

xuān huáng

嗣皇

sì huáng

史皇

shǐ huáng

方皇

fāng huáng

儿皇

ér huáng

怠皇

dài huáng

青皇

qīng huáng

求皇

qiú huáng

九皇

jiǔ huáng

秦皇

qín huáng

章皇

zhāng huáng

遹皇

yù huáng

觉皇

jué huáng

仁皇

rén huáng

灵皇

líng huáng

未皇

wèi huáng

矞皇

yù huáng

神皇

shén huáng

圣皇

shèng huáng

吉皇

jí huáng

天皇

tiān huáng

保皇

bǎo huáng

地皇

dì huáng

欧皇

ōu huáng

紫皇

zǐ huáng

嘉皇

jiā huáng

二皇

èr huáng

教皇

jiào huáng

颉皇

jié huáng

玉皇

yù huáng

春皇

chūn huáng

柏皇

bǎi huáng

戏皇

xì huáng

英皇

yīng huáng

娲皇

wā huáng

农皇

nóng huáng

帝皇

dì huáng

于皇

yú huáng

武皇

wǔ huáng

寿皇

shòu huáng

不皇

bù huáng

回皇

huí huáng

木皇

mù huáng

匪皇

fěi huáng

傍皇

bàng huáng

髦皇

máo huáng

獐皇

zhāng huáng

开皇

kāi huáng

堂皇

táng huáng

靡皇

mí huáng

仪皇

yí huáng

文皇

wén huáng

旁皇

páng huáng

女皇

nǚ huáng

上一组词:汉光
下一组词:皇汉

更多汉的组词

汉皇的意思


词语解释:

汉朝皇帝。
借指唐朝(.好工具)皇帝。

引证解释:

⒈ 汉朝皇帝。

引《晋书·皇甫谧传》:“医和显术於秦晋,仓公发祕於汉皇。”
唐李白《古风》之四三:“周穆八荒意, 汉皇万乘尊。”

⒉ 借指唐朝皇帝。

引唐白居易《长恨歌》:“汉皇重色思倾国,御宇多年求不得。”

网络解释:

汉皇

汉朝时民间有句话,叫“代汉者当涂高也”,自东汉末年军阀混战至始,历经三国、西晋、五胡十六国搅华北、南北朝对立,至隋朝统一,这段时间内的许多大小政权都自认为“代汉者”。可见汉朝作为一个继承秦朝统一理念的超级大王朝在中华大地上有着无与伦比的威望,人人都以继承汉朝为荣。统一中国的唐朝也不例外,无论皇室还是民间都以汉称唐,以汉自居,这从许多唐诗里可以见到。而按照国力和影响力以及国祚的综合实力上来看,自汉以后真正继承汉朝的确实是唐朝。汉皇祖陵园位于丰县赵庄镇金刘寨村,内塑刘邦像一尊,主要景类有汉皇祖茔陈列馆,东西厢房,西王庙碑亭,东王庙碑亭及刘清墓,刘氏五通碑等等,是丰县两汉文化的主要参观景点之一,每年都吸引大批海内外游客来此观光揽胜。
更多皇的组词

汉皇详细解释


读音:hàn

汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。

读音:huáng

皇huáng(1)(形)〈书〉盛大:~~。(2)(名)君主;皇帝:三~五帝|~权|~族|女~。(3)姓。〈古〉又同“遑”。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025