sān huáng
wǔ huáng
ér huáng
xì huáng
nǚ huáng
míng huáng
cāng huáng
bǎo huáng
yí huáng
tiān huáng
zhēng huáng
tài huáng
xīn huáng
mǐ huáng
jiào huáng
mù huáng
yù huáng
é huáng
huī huáng
qīng huáng
zhāng huáng
cāng huáng
xī huáng
bàng huáng
jīng huáng
jié huáng
jué huáng
hòu huáng
dài huáng
yù huáng
jiǔ huáng
rén huáng
dì huáng
péng huáng
jiā huáng
yīng huáng
yán huáng
chūn huáng
tài huáng
fǎ huáng
kāi huáng
yú huáng
zhì huáng
qín huáng
shàng huáng
luán huáng
sì huáng
xū huáng
táng huáng
xuán huáng
páng huáng
zhāng huáng
dié huáng
huí huáng
zǐ huáng
ōu huáng
shòu huáng
yù huáng
zhāng huáng
fěi huáng
shǐ huáng
fèng huáng
chǔ huáng
hàn huáng
liè huáng
èr huáng
fā huáng
mí huáng
bǎi huáng
gǔ huáng
xī huáng
shén huáng
wén huáng
máo huáng
yù huáng
xuān huáng
sǒng huáng
fáng huáng
bù huáng
líng huáng
táng huáng
shèng huáng
fàn huáng
qiú huáng
wèi huáng
dì huáng
cán huáng
jí huáng
rén huáng
wā huáng
dōng huáng
nóng huáng
fāng huáng
同“獐徨”。
⒈ 同“獐徨”。
引清和邦额《夜谭随录·张五》:“二役慌遽,復极力推挤之,獐皇间,已在房中。”
清和邦额《噶雄》:“花烛之夜,忽见西寧之女先已在室, 雄獐皇不知所出。”
獐zhāng(名)(~子)一种哺乳动物。
皇读音:huáng皇huáng(1)(形)〈书〉盛大:~~。(2)(名)君主;皇帝:三~五帝|~权|~族|女~。(3)姓。〈古〉又同“遑”。