mǐ huáng
páng huáng
péng huáng
jué huáng
yù huáng
xīn huáng
mù huáng
shén huáng
bǎi huáng
qiú huáng
fèng huáng
chūn huáng
fáng huáng
zhì huáng
xī huáng
tài huáng
rén huáng
mí huáng
yú huáng
xì huáng
jiào huáng
shǐ huáng
huī huáng
shòu huáng
cāng huáng
xuān huáng
bǎo huáng
xuán huáng
liè huáng
sì huáng
máo huáng
shèng huáng
luán huáng
qīng huáng
jīng huáng
shàng huáng
táng huáng
èr huáng
fǎ huáng
hàn huáng
rén huáng
fěi huáng
jié huáng
yù huáng
cán huáng
zǐ huáng
dié huáng
wèi huáng
ōu huáng
é huáng
gǔ huáng
yù huáng
sān huáng
kāi huáng
nóng huáng
wā huáng
nǚ huáng
zhāng huáng
jiā huáng
bàng huáng
táng huáng
huí huáng
dài huáng
jí huáng
fàn huáng
dōng huáng
hòu huáng
zhēng huáng
míng huáng
sǒng huáng
líng huáng
yīng huáng
bù huáng
zhāng huáng
dì huáng
fāng huáng
yán huáng
ér huáng
wǔ huáng
chǔ huáng
xū huáng
fā huáng
xī huáng
tiān huáng
jiǔ huáng
wén huáng
qín huáng
tài huáng
cāng huáng
dì huáng
yí huáng
zhāng huáng
yù huáng
⒈ 甬道。参见“絰皇”。
引《左传·宣公十四年》:“楚子闻之,投袂而起,屨及於窒皇,剑及於寝门之外,车及於蒲胥之市。”
杜预注:“窒皇,寝门闕。”
洪亮吉诂:“窒皇,盖即今之甬道。”
《梁书·皇后传·高祖丁贵嫔》:“遗备物乎营寝,掩重閽於窒皇。”
清赵翼《庐山纪游》诗:“山灵此约意良深,那禁屨及窒皇走。”
窒zhì(动)〈书〉阻塞;不通:~碍|~息。
皇读音:huáng皇huáng(1)(形)〈书〉盛大:~~。(2)(名)君主;皇帝:三~五帝|~权|~族|女~。(3)姓。〈古〉又同“遑”。