dǐng qì
dǐng yì
dǐng guān
dǐng zhōng
dǐng wèi
dǐng shé
dǐng jù
dǐng zú
dǐng shí
dǐng yóu
dǐng jiàn
dǐng yuán
dǐng sī
dǐng bì
dǐng zú
dǐng zhēng
dǐng fù
dǐng xìng
dǐng zhì
dǐng néng
dǐng dǐng
dǐng nài
dǐng yíng
dǐng fá
dǐng jiǎo
dǐng zhì
dǐng shàn
dǐng yǎng
dǐng yán
dǐng lì
dǐng míng
dǐng zhóu
dǐng chāng
dǐng chàng
dǐng wèi
dǐng lì
dǐng jiǎo
dǐng fèi
dǐng zhì
dǐng xīn
dǐng zhì
dǐng jiǎ
dǐng guō
dǐng jiàn
dǐng lǚ
dǐng xīng
dǐng lù
dǐng chū
dǐng lái
dǐng rèn
dǐng huàn
dǐng zhēn
dǐng huái
dǐng gé
dǐng liè
dǐng shí
dǐng fǔ
dǐng guó
dǐng zhù
dǐng shì
dǐng fù
dǐng yú
dǐng ròu
dǐng hú
dǐng ěr
dǐng yù
dǐng fǔ
dǐng yí
dǐng zhǐ
dǐng zhòng
dǐng mén
dǐng yòu
dǐng lú
dǐng zǔ
dǐng yùn
dǐng sù
dǐng yuè
dǐng tái
dǐng kuì
dǐng shèng
dǐng chéng
dǐng yí
dǐng xuàn
dǐng xí
dǐng hēng
dǐng guà
dǐng zéi
dǐng é
dǐng qì
dǐng cì
dǐng dìng
dǐng zhá
dǐng fēn
dǐng mìng
dǐng xíng
dǐng chēng
dǐng kē
dǐng tú
dǐng shì
dǐng lún
dǐng xiàng
dǐng huò
dǐng chén
dǐng pēng
dǐng shè
dǐng nào
dǐng hú
dǐng yè
dǐng fǔ
dǐng zuò
dǐng guì
dǐng gé
dǐng fú
zuò zǔ
láo zǔ
yàn zǔ
fù zǔ
fāng zǔ
shé zǔ
zūn zǔ
zūn zǔ
chén zǔ
diāo zǔ
qí zǔ
zūn zǔ
fáng zǔ
dǐng zǔ
sù zǔ
dāo zǔ
xún zǔ
suō zǔ
biān zǔ
jiāo zǔ
shēng zǔ
chè zǔ
kuàng zǔ
yú zǔ
zūn zǔ
dòu zǔ
zuò zǔ
jìn zǔ
yuè zǔ
láo zǔ
jiā zǔ
⒈ 鼎和俎。古代祭祀、燕飨时陈置牲体或其他食物的礼器。
引《周礼·天官·内饔》:“王举,则陈其鼎俎,以牲体实之。”
郑玄注:“取於鑊以实鼎,取於鼎以实俎。实鼎曰脀,实俎曰载。”
《礼记·曾子问》:“曾子问曰:‘大夫之祭,鼎俎既陈,籩豆既设,不得成礼,废者几?’”
⒉ 泛称割烹的用具。
引《韩非子·难言》:“上古有汤至圣也, 伊尹至智也;夫至智説至圣,然且七十説而不受,身执鼎俎为庖宰,昵近习亲,而汤乃仅知其贤而用之。”
唐杜甫《冬狩行》:“有鸟名鸜鵒,力不能高飞逐走蓬,肉味不足登鼎俎。”
唐李匡乂《资暇集》卷下:“必探求珍异,罗於鼎俎之前,竞新其味。”
⒊ 割烹。
引《淮南子·说山训》:“鸡知将旦,鹤知夜半,而不免於鼎俎。”
《周书·晋荡公护传》:“有李安者,本以鼎俎得宠於护,稍被升擢,位至膳部下大夫。”
宋叶适《治势上》:“虽然,鸟高飞於重云之上,鱼深游於潜渊之下,而皆不免有鼎俎之忧。”
烹煮切割的器具。
鼎dǐng(1)(名)古代煮东西用的器物;三足两耳:钟~。(2)(副)正当、 正在:~盛。
俎读音:zǔ俎zǔ(1)(名)古代祭祀时盛牛羊等的器具。(2)(名)古代割肉用的砧板:刀~。(3)(名)姓。