gōng jì
gōng shí
gōng zhù
gōng gàn
gōng zhì
gōng qiú
gōng néng
gōng kè
gōng xíng
gōng lì
gōng kǔ
gōng yì
gōng huà
gōng fá
gōng lìng
gōng zuì
gōng wèi
gōng rén
gōng gǒu
gōng shōu
gōng zhuàng
gōng shuāi
gōng jié
gōng xiào
gōng liè
gōng fèi
gōng guò
gōng kè
gōng mó
gōng jù
gōng zuò
gōng liào
gōng hào
gōng jì
gōng měi
gōng qín
gōng yōng
gōng zé
gōng dé
gōng yòng
gōng xiào
gōng chén
gōng gòu
gōng lüè
gōng shǎng
gōng pái
gōng gū
gōng chéng
gōng láo
gōng móu
gōng diào
gōng yù
gōng guǒ
gōng zōng
gōng cáo
gōng jià
gōng fēn
gōng míng
gōng liè
gōng cì
gōng yè
gōng zuì
gōng xù
gōng shì
gōng shǒu
gōng shì
gōng dǐ
gōng zǎi
gōng fu
gōng fú
gōng cuò
gōng lì
gōng yì
gōng sī
gōng xūn
gōng fá
gōng bù
gōng lǜ
shōu guǒ
gàn guǒ
bù guǒ
zhì guǒ
jìn guǒ
píng guǒ
míng guǒ
jiān guǒ
ròu guǒ
máng guǒ
jiàn guǒ
sì guǒ
quán guǒ
kǔ guǒ
jìn guǒ
huáng guǒ
zhèng guǒ
líng guǒ
mì guǒ
zuò guǒ
jiāng guǒ
xiān guǒ
shí guǒ
è guǒ
zǐ guǒ
chéng guǒ
qiú guǒ
xiōng guǒ
hù guǒ
shuāng guǒ
luó guǒ
shān guǒ
ruì guǒ
shū guǒ
mán guǒ
jí guǒ
kàn guǒ
zhāng guǒ
hé guǒ
xiàng guǒ
guā guǒ
ruò guǒ
bái guǒ
wàn guǒ
xiào guǒ
guà guǒ
yù guǒ
kè guǒ
lè guǒ
shěn guǒ
ráo guǒ
píng guǒ
mǐ guǒ
yuè guǒ
ài guǒ
yīng guǒ
zhēn guǒ
zhēn guǒ
yīn guǒ
shèng guǒ
duàn guǒ
piào guǒ
qiáng guǒ
xǐ guǒ
bǎi guǒ
shù guǒ
jiǎ guǒ
hóng guǒ
xiè guǒ
fó guǒ
tóu guǒ
jīn guǒ
shā guǒ
bì guǒ
hòu guǒ
jiá guǒ
rén guǒ
zhēn guǒ
qīng guǒ
qīng guǒ
kāi guǒ
miào guǒ
jiǔ guǒ
yǒng guǒ
suàn guǒ
gān guǒ
wǎn guǒ
biān guǒ
zhèng guǒ
lí guǒ
gòng guǒ
gān guǒ
táng guǒ
sōng guǒ
zǎi guǒ
chéng guǒ
zhāi guǒ
qiáng guǒ
gāng guǒ
zhēn guǒ
shàn guǒ
méng guǒ
pān guǒ
shā guǒ
pín guǒ
yāo guǒ
xiàng guǒ
míng guǒ
máng guǒ
jiē guǒ
jīng guǒ
rú guǒ
fán guǒ
jiāng guǒ
shēng guǒ
jiān guǒ
dào guǒ
xiàn guǒ
yìng guǒ
yuán guǒ
lè guǒ
kuài guǒ
de guǒ
rén guǒ
xíng guǒ
chán guǒ
shàng guǒ
shuò guǒ
běn guǒ
gōng guǒ
jiě guǒ
jiā guǒ
jié guǒ
fū guǒ
zhōng guǒ
qiǎo guǒ
shòu guǒ
zhàn guǒ
liè guǒ
suān guǒ
wèi guǒ
shuò guǒ
shuǐ guǒ
cǎo guǒ
zhā guǒ
kù guǒ
dān guǒ
⒈ 犹功德。指念佛,诵经,斋醮等。
引宋洪迈《夷坚乙志·张文规》:“十二娘至今未得生天,愿营功果救拔我。”
元李好古《张生煮海》第一折:“秀才稳便,老僧且回禪堂,作些功果去也。”
明高明《琵琶记·张大公扫墓遇使》:“你休啼哭,小人如今回去,教俺相公多多做些功果,追荐他便了。”
⒉ 功效和结果。
引郭沫若《文艺论集·古书今译的问题》:“这本书的功果如何,我现在不愿自颂。但我相信青年朋友读我的译诗必比读《国风》原诗容易领略。”
佛事。念佛诵经做功德,以超度亡魂。
功gōng(1)(名)功劳(跟‘过’相对):二等~|立~|记一大~。(2)(名)成效和表现成效的事情(多指较大的):教育之~|~亏一篑|大~告成|好大喜~。(3)(名)(~儿)技术和技术修养:唱~|~架|基本~。(4)(名)一个力使物体沿力的方向通过一段距离;这个力就对物体做了功。功的大小等于作用力的大小和在力的方向上物体通过的距离的乘积。
果读音:guǒ1.某些植物花落后含有种子的部分:~实。~品。~木。结~(a.结出果实;b.事情的结局或成效)。
2.结局,与“因”相对:因~。成~。
3.坚决:~决。~断。
4.确实,真的:~真。如~。
5.充实,饱足:~腹。
6.姓。