jiàn shě
jiàn yuàn
jiàn yán
jiàn zhāng
jiàn náng
jiàn zhēng
jiàn gǔ
jiàn zhǐ
jiàn shuō
jiàn nán
jiàn pō
jiàn wéi
jiàn yì
jiàn xiàn
jiàn guān
jiàn zhí
jiàn zhèng
jiàn kē
jiàn cáo
jiàn chén
jiàn shì
jiàn jiè
jiàn yù
jiàn zhǐ
jiàn sī
jiàn zǔ
jiàn qiē
jiàn zhèng
jiàn shé
jiàn shū
jiàn yù
jiàn yuàn
jiàn quàn
jiàn jiè
jiàn gōng
jiàn liè
jiàn guǒ
jiàn xùn
jiàn jǔ
jiàn liè
jiàn dāng
jiàn cǎo
jiàn shǔ
jiàn láng
jiàn sǔn
jiàn shěng
jiàn fǔ
jiàn lù
jiàn huì
jiàn guǐ
jiàn yǒu
jiàn guò
jiàn cí
jiàn chǔ
jiàn yuán
jiàn hán
jiàn shū
jiàn pí
hòu guǒ
sōng guǒ
pín guǒ
zhēn guǒ
luó guǒ
zhōng guǒ
zhā guǒ
sì guǒ
pān guǒ
shàn guǒ
kù guǒ
dào guǒ
méng guǒ
huáng guǒ
píng guǒ
shōu guǒ
táng guǒ
fán guǒ
jiē guǒ
qiú guǒ
yuán guǒ
wǎn guǒ
bù guǒ
wèi guǒ
zhēn guǒ
yù guǒ
mì guǒ
ròu guǒ
jiàn guǒ
jiā guǒ
gāng guǒ
jīn guǒ
zhāng guǒ
zhàn guǒ
yīng guǒ
tóu guǒ
kāi guǒ
zǐ guǒ
quán guǒ
máng guǒ
zhì guǒ
jiá guǒ
liè guǒ
shí guǒ
shuǐ guǒ
qīng guǒ
ruì guǒ
xiàng guǒ
bái guǒ
ài guǒ
wàn guǒ
zhāi guǒ
jiān guǒ
lè guǒ
miào guǒ
shēng guǒ
piào guǒ
shèng guǒ
gān guǒ
gōng guǒ
guà guǒ
lè guǒ
cǎo guǒ
kǔ guǒ
kè guǒ
xǐ guǒ
hù guǒ
rú guǒ
míng guǒ
shàng guǒ
duàn guǒ
chéng guǒ
fó guǒ
suān guǒ
lí guǒ
kàn guǒ
jiě guǒ
yīn guǒ
zhèng guǒ
hé guǒ
shā guǒ
jìn guǒ
jí guǒ
shuāng guǒ
zǎi guǒ
máng guǒ
jiǎ guǒ
jìn guǒ
xiàng guǒ
fū guǒ
de guǒ
ráo guǒ
xíng guǒ
zhèng guǒ
jiǔ guǒ
jiāng guǒ
yìng guǒ
è guǒ
gān guǒ
rén guǒ
shù guǒ
xiào guǒ
líng guǒ
míng guǒ
qiǎo guǒ
jié guǒ
shū guǒ
qiáng guǒ
shān guǒ
shuò guǒ
qīng guǒ
yǒng guǒ
mǐ guǒ
guā guǒ
gòng guǒ
shā guǒ
hóng guǒ
shòu guǒ
píng guǒ
xiè guǒ
dān guǒ
qiáng guǒ
chán guǒ
rén guǒ
běn guǒ
xiōng guǒ
bì guǒ
ruò guǒ
gàn guǒ
jiān guǒ
jīng guǒ
xiān guǒ
shěn guǒ
zhēn guǒ
kuài guǒ
jiāng guǒ
yuè guǒ
suàn guǒ
mán guǒ
chéng guǒ
xiàn guǒ
shuò guǒ
yāo guǒ
biān guǒ
bǎi guǒ
zhēn guǒ
zuò guǒ
⒈ 橄榄的别名。
引宋赵蕃《倪秀才惠橄榄》诗之二:“直道堪嗟故不容,更持諫果欲谁从?”
元王祯《农书》卷九:“橄欖生岭南及闽广州郡……其味苦酸而涩,食久味方回甘,故昔人名为諫果。”
王统照《春雨之夜》:“不过这等思想的芳香却使人如嚼‘谏果’,从辛涩中得出甘苦的味道。”
⒉ 油柑的别名。梵语作庵罗、庵摩勒,义译为无垢果。又称馀甘子。
引宋周密《齐东野语·谏笋谏果》:“又记涪翁在戎州日,过蔡次律家,小轩外植餘甘子,乞名於翁,因名之曰味諫轩。其后王子予以橄欖送翁,翁赋云:‘方怀味諫轩中果,忽见金盘橄欖来,想见餘甘有瓜葛,苦中真味晚方回。’然则二物亦可名之为諫果也。”
谏jiàn(动)旧时称规劝君主、尊长;使之改正错误:从~如流|进~。
果读音:guǒ1.某些植物花落后含有种子的部分:~实。~品。~木。结~(a.结出果实;b.事情的结局或成效)。
2.结局,与“因”相对:因~。成~。
3.坚决:~决。~断。
4.确实,真的:~真。如~。
5.充实,饱足:~腹。
6.姓。