gōng zé
gōng yè
gōng jià
gōng lüè
gōng kè
gōng yòng
gōng xūn
gōng sī
gōng xù
gōng chén
gōng zhì
gōng fá
gōng shí
gōng lìng
gōng móu
gōng liào
gōng lì
gōng fèi
gōng shǒu
gōng dé
gōng fá
gōng dǐ
gōng liè
gōng yù
gōng yì
gōng qín
gōng shōu
gōng gàn
gōng jì
gōng fú
gōng zuò
gōng shuāi
gōng zuì
gōng lǜ
gōng zhuàng
gōng zōng
gōng qiú
gōng shì
gōng kè
gōng liè
gōng guǒ
gōng guò
gōng chéng
gōng yōng
gōng gòu
gōng shì
gōng jié
gōng rén
gōng cáo
gōng měi
gōng xiào
gōng cuò
gōng zuì
gōng mó
gōng néng
gōng kǔ
gōng cì
gōng jù
gōng shǎng
gōng zǎi
gōng gǒu
gōng yì
gōng jì
gōng bù
gōng fu
gōng míng
gōng láo
gōng xiào
gōng lì
gōng huà
gōng wèi
gōng zhù
gōng fēn
gōng gū
gōng pái
gōng diào
gōng hào
gōng xíng
jū yōng
wú yōng
xūn yōng
fù yōng
zhāo yōng
jīng yōng
pí yōng
zhōng yōng
yú yōng
fǔ yōng
jiàn yōng
cháng yōng
jiǎn yōng
nuò yōng
cǎi yōng
jūn yōng
bǎo yōng
dài yōng
huī yōng
chóu yōng
xū yōng
bēi yōng
shú yōng
mào yōng
mǎi yōng
shēng yōng
jǐn yōng
qīng yōng
fán yōng
chóu yōng
wù yōng
fū yōng
shì yōng
tú yōng
zhī yōng
kǎo yōng
jiāo yōng
nú yōng
fēng yōng
jiā yōng
jì yōng
qǔ yōng
jiā yōng
liú yōng
mài yōng
gōng yōng
lòu yōng
héng yōng
chī yōng
ái yōng
mì yōng
shū yōng
dēng yōng
àn yōng
mào yōng
zhuān yōng
shū yōng
fèn yōng
píng yōng
fǎn yōng
shì yōng
xiǎn yōng
qiǎn yōng
gōng yōng
hé yōng
bēn yōng
hūn yōng
wú yōng
dé yōng
⒈ 功劳;业绩。
引《国语·晋语七》:“臣闻之,曰无功庸者,不敢居高位。”
韦昭注:“国功曰功,民功曰庸。”
汉王符《潜夫论·遏利》:“是故无功庸於民而求盈者,未尝不力颠也。”
唐元稹《王炅兼侍御史制》:“尔等初丧元戎,能以众整,送迎新旧之际,不无夙夜之劳。言念功庸,宜升秩序。”
⒉ 工程的耗费。
引《资治通鉴·梁武帝大同四年》:“牧守、令长,擅立寺者,计其功庸,以枉法论。”
胡三省注:“庸,用也,劳也,顾也。”
语本《周礼.夏官.司勋》:「国功曰功,民功曰庸。」指有功于国家、人民。
功gōng(1)(名)功劳(跟‘过’相对):二等~|立~|记一大~。(2)(名)成效和表现成效的事情(多指较大的):教育之~|~亏一篑|大~告成|好大喜~。(3)(名)(~儿)技术和技术修养:唱~|~架|基本~。(4)(名)一个力使物体沿力的方向通过一段距离;这个力就对物体做了功。功的大小等于作用力的大小和在力的方向上物体通过的距离的乘积。
庸读音:yōng庸yōng(1)(形)平凡;不高明:~才|~医|~凡|附~|昏~|平~。(2)(形)(动)用(用于否定式):无~细述|无~讳言|无~赘述。(3)(形)(助)疑问词;表示反问;岂:~有济乎|~可弃乎?