gōng shì
gōng yì
gōng zuò
gōng gū
gōng rén
gōng huà
gōng shì
gōng kǔ
gōng shuāi
gōng zhuàng
gōng jià
gōng zhì
gōng fēn
gōng mó
gōng cì
gōng kè
gōng bù
gōng zōng
gōng jì
gōng yè
gōng zé
gōng néng
gōng dǐ
gōng zhù
gōng xù
gōng jì
gōng shǒu
gōng měi
gōng fá
gōng lìng
gōng lì
gōng zuì
gōng shí
gōng móu
gōng dé
gōng wèi
gōng qín
gōng jié
gōng guǒ
gōng kè
gōng shōu
gōng shǎng
gōng yì
gōng fá
gōng diào
gōng míng
gōng gàn
gōng fú
gōng cáo
gōng liè
gōng xíng
gōng fu
gōng yù
gōng guò
gōng xiào
gōng liào
gōng gǒu
gōng sī
gōng lüè
gōng láo
gōng qiú
gōng hào
gōng yòng
gōng lǜ
gōng cuò
gōng fèi
gōng xiào
gōng pái
gōng xūn
gōng zuì
gōng gòu
gōng lì
gōng yōng
gōng zǎi
gōng chén
gōng chéng
gōng liè
gōng jù
bǐ fá
jīn fá
shé fá
wéi fá
lōu fá
tà fá
dàn fá
duàn fá
zhàn fá
tiě fá
guó fá
pò fá
bù fá
cán fá
láo fá
kè fá
shāng fá
zé fá
dǎng fá
hóng fá
jiāo fá
xī fá
bù fá
cān fá
cái fá
xiè fá
jiǔ fá
zhuó fá
dǎng fá
tǎo fá
zhū fá
jiǎn fá
xǐ fá
làn fá
jūn fá
zhēng fá
kǎo fá
shān fá
bó fá
zhǎn fá
zì fá
gōng fá
zuò fá
sì fá
jiǎo fá
diào fá
qǐ fá
hóng fá
jiāo fá
sì fá
jī fá
běi fá
jìn fá
yāo fá
bù fá
xuàn fá
zhí fá
jiàn fá
kǎn fá
dào fá
kuā fá
líng fá
xiāng fá
jiǎn fá
shā fá
chēng fá
gōng fá
qiāng fá
rǎng fá
kǒu fá
chǎn fá
jūn fá
xūn fá
gē fá
méng fá
qīn fá
biǎn fá
qián fá
cǎi fá
chǎn fá
yōng fá
⒈ 功劳;功勋。
引《管子·明法解》:“如此,则羣臣相推以美名,相假以功伐,务多其佼,而不为主用。”
《史记·项羽本纪论》:“自矜功伐,奋其私智而不师古。”
《明史·曹于汴传》:“国家三岁遣使者閲边,盛奬边臣功伐。”
清戴名世《范增论》:“彼义帝者素无功伐,岂惟项籍不用其命,天下诸侯亦未有用其命者。”
功gōng(1)(名)功劳(跟‘过’相对):二等~|立~|记一大~。(2)(名)成效和表现成效的事情(多指较大的):教育之~|~亏一篑|大~告成|好大喜~。(3)(名)(~儿)技术和技术修养:唱~|~架|基本~。(4)(名)一个力使物体沿力的方向通过一段距离;这个力就对物体做了功。功的大小等于作用力的大小和在力的方向上物体通过的距离的乘积。
伐读音:fá伐fá(1)(动)砍:~树。(2)(动)攻打:讨~。