gōng fá
gōng mó
gōng qiú
gōng xiào
gōng shí
gōng liào
gōng huà
gōng zhuàng
gōng yòng
gōng liè
gōng zé
gōng pái
gōng lǜ
gōng guò
gōng měi
gōng kè
gōng chén
gōng jì
gōng zuì
gōng bù
gōng fú
gōng kǔ
gōng gǒu
gōng cáo
gōng míng
gōng zhì
gōng fēn
gōng cuò
gōng jié
gōng xù
gōng zōng
gōng yì
gōng xíng
gōng shǒu
gōng cì
gōng guǒ
gōng lì
gōng yù
gōng yōng
gōng hào
gōng shì
gōng lüè
gōng néng
gōng gàn
gōng shōu
gōng jià
gōng shǎng
gōng yè
gōng gòu
gōng fèi
gōng lìng
gōng móu
gōng láo
gōng lì
gōng dé
gōng rén
gōng dǐ
gōng wèi
gōng fá
gōng liè
gōng zuò
gōng shì
gōng zǎi
gōng sī
gōng yì
gōng diào
gōng xūn
gōng shuāi
gōng kè
gōng chéng
gōng gū
gōng zuì
gōng fu
gōng xiào
gōng qín
gōng jù
gōng zhù
gōng jì
sǐ kǔ
hé kǔ
pín kǔ
chì kǔ
gū kǔ
jí kǔ
qióng kǔ
yóu kǔ
xíng kǔ
huàn kǔ
jiǒng kǔ
jiù kǔ
qiè kǔ
jiān kǔ
hú kǔ
nài kǔ
gōng kǔ
gōng kǔ
fán kǔ
bìng kǔ
pí kǔ
chī kǔ
è kǔ
qīng kǔ
jiān kǔ
yàn kǔ
xián kǔ
yān kǔ
jiǎn kǔ
hán kǔ
áo kǔ
āi kǔ
jiān kǔ
qì kǔ
tòng kǔ
wā ku
ái kǔ
zuò kǔ
qīn kǔ
xīn kǔ
kěn kǔ
lǎo kǔ
jiǎ kǔ
chóu kǔ
láo kǔ
kè kǔ
jū kǔ
jí kǔ
jí kǔ
sì kǔ
wǎng kǔ
jiān kǔ
juàn kǔ
shòu kǔ
sè kǔ
lí kǔ
jiān kǔ
jīng kǔ
jī kǔ
qú kǔ
wèi kǔ
piān kǔ
nán kǔ
kè kǔ
liáng kǔ
qín kǔ
sù kǔ
kǒu kǔ
fán kǔ
xià kǔ
zuì kǔ
chì kǔ
jiē kǔ
wú kǔ
yán kǔ
qī kǔ
bā kǔ
dà kǔ
jī kǔ
shāng kǔ
èr kǔ
cǎn kǔ
è kǔ
suān kǔ
yǔ kǔ
què kǔ
mèn kǔ
bù kǔ
yán kǔ
liú kǔ
jiāo kǔ
gān kǔ
dú kǔ
hèn kǔ
tú kǔ
bēi kǔ
jī kǔ
jiào kǔ
kùn kǔ
yuàn kǔ
⒈ 犹劳苦。
引《诗·小雅·四牡序》汉郑玄笺:“使臣以王事往来於其职,於其来也,陈其功苦,以歌乐之。”
⒉ 器物饮食之精善者叫做功,滥恶者叫做苦。参见“功沽”。
引《管子·小匡》:“今夫工群萃而州处,相良材,审其四时,辨其功苦。”
尹知章注:“功谓坚美;苦谓滥恶。”
《荀子·王制》:“论百工,审时事,辨功苦,尚完利。”
杨倞注:“功谓器之精好者,苦谓滥恶者。”
功gōng(1)(名)功劳(跟‘过’相对):二等~|立~|记一大~。(2)(名)成效和表现成效的事情(多指较大的):教育之~|~亏一篑|大~告成|好大喜~。(3)(名)(~儿)技术和技术修养:唱~|~架|基本~。(4)(名)一个力使物体沿力的方向通过一段距离;这个力就对物体做了功。功的大小等于作用力的大小和在力的方向上物体通过的距离的乘积。
苦读音:kǔ苦kǔ(1)本义:像胆汁或黄连的味道。(2)(名)难受;痛苦:~笑|艰~|愁眉~脸|~尽甘来。(3)(动)使痛苦;使难受:解放前;一家五口都仗着他养活;可~了他了。(4)(动)为某种事物所苦:~旱|~夏。(5)(形)有耐心地;尽力地:~劝|~于|~思|勤学~练。(6)(副)〈方〉除去得太多;损耗太多:指甲剪得太~了|这双鞋穿得太~了;不能修理了。