wáng wéi
wáng suì
wáng lún
wáng shì
wáng ěr
wáng qīn
wáng xià
wáng suǒ
wáng hòu
wáng yǒu
wáng guān
wáng lù
wáng fēng
wáng fēng
wáng dé
wáng jié
wáng zhǐ
wáng dù
wáng zhì
wáng bǐ
wáng gōng
wáng dū
wáng chūn
wáng diǎn
wáng huà
wáng nǚ
wáng fù
wáng shí
wáng gòng
wáng fù
wáng chén
wáng shé
wáng tǐ
wáng guǐ
wáng yú
wáng fàn
wáng zhě
wáng bīng
wáng fù
wáng shè
wáng chéng
wáng fǎ
wáng mèng
wáng tíng
wáng jū
wáng tǔ
wáng wèi
wáng zhuāng
wáng bà
wáng guó
wáng miàn
wáng hé
wáng gōng
wáng tái
wáng lì
wáng chéng
wáng jī
wáng yán
wáng qiáo
wáng mǎ
wáng bái
wáng liáng
wáng qiáo
wáng míng
wáng jí
wáng jiǎn
wáng xīng
wáng jīng
wáng qí
wáng liè
wáng zī
wáng chǔ
wáng yáng
wáng liáng
wáng zhuó
wáng zuǒ
wáng dào
wáng zàn
wáng zú
wáng chē
wáng jiā
wáng ní
wáng yǔ
wáng fāng
wáng shì
wáng liú
wáng lǐ
wáng lǐ
wáng fǔ
wáng zhī
wáng lián
wáng guā
wáng gū
wáng kuí
wáng lǎo
wáng méi
wáng zǎi
wáng pú
wáng mén
wáng tián
wáng yáo
wáng zǐ
wáng lǚ
wáng jūn
wáng xiàng
wáng yán
wáng jìn
wáng fǔ
wáng shì
wáng jū
wáng bīn
wáng mǔ
wáng qiú
wáng fū
wáng qì
wáng xiè
wáng líng
wáng jìng
wáng jiāng
wáng fǔ
wáng fù
wáng zú
wáng tán
wáng mèi
wáng huà
wáng shù
wáng shī
wáng liáo
wáng bào
wáng tǒng
wáng jī
wáng fēi
wáng jī
wáng kài
wáng zhān
wáng gōng
wáng jiū
wáng hóu
wáng hè
wáng rén
wáng chú
wáng gōng
wáng bā
wáng xiū
wáng jīng
wáng dǐng
wáng bó
wáng yú
wáng jiào
wáng cháng
wáng jū
wáng zhǔ
wáng pái
wáng yè
wáng huī
wáng sūn
wáng bǐng
wáng bān
wáng cháo
wáng zhì
guī lǚ
bǐ lǚ
xīn lǚ
róng lǚ
gū lǚ
jù lǚ
qiáng lǚ
jìn lǚ
suǒ lǚ
dǎng lǚ
mìng lǚ
yú lǚ
yà lǚ
cóng lǚ
biān lǚ
xùn lǚ
jū lǚ
tōng lǚ
dà lǚ
fèn lǚ
yóu lǚ
jìng lǚ
jìn lǚ
jìn lǚ
zhèn lǚ
qióng lǚ
chū lǚ
wáng lǚ
jī lǚ
shī lǚ
bào lǚ
zhěng lǚ
kān lǚ
hái lǚ
pú lǚ
shàng lǚ
shāng lǚ
fù lǚ
zǎi lǚ
shì lǚ
wǔ lǚ
chóu lǚ
ruì lǚ
jiǎng lǚ
ruì lǚ
pín lǚ
hàn lǚ
bīn lǚ
dǎng lǚ
qín lǚ
guò lǚ
dǐ lǚ
kè lǚ
shì lǚ
jūn lǚ
chāi lǚ
xià lǚ
fǎn lǚ
xíng lǚ
bīng lǚ
nì lǚ
jiè lǚ
yǔ lǚ
hǔ lǚ
zé lǚ
ruò lǚ
bèi lǚ
kān lǚ
wǔ lǚ
juàn lǚ
tóng lǚ
huà lǚ
dú lǚ
⒈ 天子的军队。
引《诗·大雅·常武》:“王旅嘽嘽,如飞如翰。”
晋潘岳《马汧督诔》:“虽王旅致讨,终於殄灭。”
唐权德舆《尚书度支郎中赠右仆射裴公神道碑》:“义夫以之感激,王旅以之震跃。”
宋王珪《翰林学士礼部侍郎知制诰杨察加勋邑制》:“玉輅安於天衢,壶浆勤於王旅。”
1. 古代一国君主的称号,现代有些国家仍用这种称号:王国。王法。公子王孙。王朝(cháo )。
2. 中国古代皇帝以下的最高爵位:王公。王侯。
3. 一族或一类中的首领:山大王。蜂王。王牌(桥牌中最大的牌;喻最有力的人物或手段)。
4. 大:王父(祖父)。王母(祖母)。
5. 姓。
旅读音:lǚ旅lǚ(1)(动)在外地做客;旅行:~客|~途|~居|~馆|行~|商~。(2)谷物等不种自生的。旅lǚ(1)(名)军队的编制单位;辖几个团或几个营:~长|两~兵。(2)(名)泛指军队:强兵劲~|军~之事。(3)(动)共同:~进~退。