xùn duì
xùn sù
xùn jí
xùn ài
xùn mó
xùn jiàn
xùn fǎ
xùn lǜ
xùn zhèng
xùn fǔ
xùn shì
xùn dào
xùn tǎo
xùn jiǎng
xùn lǚ
xùn yù
xùn dǎo
xùn xíng
xùn gù
xùn lìng
xùn lì
xùn jīng
xùn cí
xùn lì
xùn yǎ
xùn chì
xùn zhù
xùn yù
xùn kāi
xùn jiǎng
xùn zú
xùn miǎn
xùn liàn
xùn méng
xùn diǎn
xùn jù
xùn chì
xùn shī
xùn kè
xùn jǐng
xùn chì
xùn cái
xùn jiě
xùn dí
xùn shí
xùn liàn
xùn nóng
xùn bǎo
xùn zhòu
xùn lí
xùn lǐng
xùn jiè
xùn shì
xùn hù
xùn zǐ
xùn dū
xùn gé
xùn yuè
xùn xué
xùn fá
xùn yòu
xùn chì
xùn zì
xùn cóng
xùn yì
xùn zé
xùn jiè
xùn fàn
xùn xīn
xùn móu
xùn tiáo
xùn gǔ
xùn zhé
xùn huǐ
xùn huà
xùn xié
xùn dú
xùn jiǎng
xùn shú
xùn hú
xùn xù
xùn cí
xùn jiào
xùn bīng
xùn liàn
xùn zé
xùn hú
xùn mín
xùn bì
xùn chéng
xùn gào
xùn guī
xùn huì
xùn qì
xùn shì
jí gù
zé gù
cū gù
shì gù
yì gù
shì gù
zhà gù
rán gù
rén gù
xiǎn gù
yì gù
yōng gù
liáo gù
jī gù
biàn gù
dà gù
shēng gù
zhǔ gù
wú gù
jìng gù
jiān gù
xìn gù
shì gù
jìn gù
niē gù
suī gù
guǐ gù
dūn gù
jiǔ gù
mìng gù
cháng gù
wù gù
xiān gù
duō gù
yóu gù
xí gù
jì gù
yuán gù
qīn gù
jiè gù
péng gù
tā gù
yuán gù
jiān gù
yì gù
yīn gù
zhī gù
xùn gù
bì gù
huái gù
jiā gù
yí gù
yīn gù
jiāo gù
zāi gù
yǒu gù
yuán gù
bā gù
jiě gù
ēn gù
zuò gù
tuī gù
shǒu gù
běn gù
gé gù
fù gù
wáng gù
pò gù
suǒ gù
zhēn gù
chén gù
zhǎng gù
tuó gù
diǎn gù
qíng gù
yǐ gù
qiǎo gù
zhì gù
hé gù
bǎi gù
huān gù
bīn gù
tā gù
xiāng gù
dào gù
qǔ gù
jiù gù
fǎn gù
xīn gù
tuō gù
bìng gù
shēn gù
jìn gù
qǐng gù
xì gù
zhòng gù
jīn gù
rú gù
zhàng gù
yǎ gù
guó gù
⒈ 即训诂。参见“训詁”。
引《汉书·儒林传·丁宽》:“作《易説》三万言,训故举大谊而已。”
王先谦补注:“故詁字同。”
宋洪适《回霍新恩启》:“闻仁义道德之説,讲习渊源;识鸟兽草木之名,贯穿训故。”
清江藩《汉学师承记·程晋芳》:“君始为古文词,及官京师,与笥河师、 戴君东原游,乃治经,究心训故。”
1.教导;训诫:教~。~话。~词。~了他一顿。挨了一通~。
2.教导或训诫的话:家~。遗~。
3.训练:培~。轮~。军~。
4.准则:不足为~。
5.解释(词义):~诂。
6.姓。
故读音:gù故gù(1)(名)事故:变~。(2)(名)缘故;原因:无~缺勤|不知何~。(3)故意;有意:~作镇静|明知~犯。(4)(连)所以;因此:今日大雨倾盆;~未如期起程。(5)(形)原来的;从前的;旧的:~址|~乡|黄河~道|依然~我。(6)(名)朋友;友情:亲~|沾亲带~。(7)(人)死亡;已经死亡的(人):病~|染病身~|父母早~|~友。