xùn huà
xùn mín
xùn jiàn
xùn jiǎng
xùn huǐ
xùn móu
xùn jí
xùn xīn
xùn bǎo
xùn zú
xùn zé
xùn zì
xùn yuè
xùn xié
xùn lǐng
xùn shí
xùn diǎn
xùn lǜ
xùn jiǎng
xùn chì
xùn hù
xùn fá
xùn liàn
xùn lìng
xùn jù
xùn kāi
xùn lì
xùn hú
xùn miǎn
xùn zhé
xùn dào
xùn gé
xùn zhù
xùn mó
xùn zé
xùn liàn
xùn lì
xùn yǎ
xùn tǎo
xùn shì
xùn shī
xùn yòu
xùn cí
xùn dú
xùn yì
xùn méng
xùn xué
xùn fàn
xùn zhèng
xùn shì
xùn chì
xùn lǚ
xùn yù
xùn chéng
xùn shú
xùn nóng
xùn gào
xùn zhòu
xùn fǎ
xùn jiè
xùn hú
xùn chì
xùn sù
xùn cóng
xùn bì
xùn jiào
xùn huì
xùn cí
xùn duì
xùn jiǎng
xùn bīng
xùn jīng
xùn xù
xùn chì
xùn kè
xùn dí
xùn cái
xùn fǔ
xùn yù
xùn xíng
xùn jiě
xùn dū
xùn guī
xùn gù
xùn dǎo
xùn tiáo
xùn shì
xùn gǔ
xùn ài
xùn jiè
xùn qì
xùn lí
xùn jǐng
xùn liàn
xùn zǐ
fēng yù
chuán yù
jūn yù
shěn yù
jiǎng yù
mì yù
lùn yù
bān yù
jiě yù
fǔ yù
gào yù
qǔ yù
bǎng yù
bǎng yù
shǒu yù
kāi yù
dǎo yù
gào yù
hǒu yù
xǔ yù
jiè yù
jiā yù
chǒng yù
nǐ yù
jì yù
wèi yù
yòu yù
chì yù
miǎn yù
pì yù
bù yù
lái yù
jiè yù
diàn yù
shì yù
zhū yù
jiào yù
wèi yù
jiǎng yù
bāo yù
juān yù
jiàn yù
bǎo yù
fěng yù
xuān yù
qiáo yù
shàng yù
zhūn yù
tuō yù
biàn yù
zhū yù
zhào yù
xiǎo yù
xùn yù
yǐn yù
chén yù
quàn yù
zhāo yù
cún yù
yǔ yù
kǒu yù
shuō yù
huì yù
zhāi yù
亦作“训喻”。
⒈ 亦作“训喻”。犹训诲;开导。
引《艺文类聚》卷三七引三国魏管宁《答桓范书》:“泛爱遇隆,远辱纶墨,降尊诱卑,训喻过泰。”
南朝梁陶弘景《冥通记》卷一:“想此十餘月中,训諭何限?惜乎弗问,此师之咎矣。”
唐杜甫《元日示宗武》诗:“训喻青衿子,名惭白首郎。”
清林则徐《晓谕粤省士商军民人等速戒鸦片告示稿》:“本大臣由楚省奉召进京,面承训諭,指授机宜,给以钦差大臣关防来此查办,尔等皆已闻知。”
1.教导;训诫:教~。~话。~词。~了他一顿。挨了一通~。
2.教导或训诫的话:家~。遗~。
3.训练:培~。轮~。军~。
4.准则:不足为~。
5.解释(词义):~诂。
6.姓。
谕读音:yù谕yù(动)告诉;吩咐(旧时用于上级对下级或长辈对晚辈)。〈古〉又同‘喻’:~知|面~|上~。