xùn shú
xùn jǐng
xùn cí
xùn fǔ
xùn zǐ
xùn hù
xùn lǜ
xùn dào
xùn xīn
xùn sù
xùn kāi
xùn jí
xùn duì
xùn liàn
xùn liàn
xùn shí
xùn dū
xùn cóng
xùn chì
xùn mó
xùn kè
xùn bì
xùn zhù
xùn xué
xùn móu
xùn cái
xùn bīng
xùn gé
xùn xié
xùn zé
xùn zú
xùn zhòu
xùn qì
xùn gù
xùn chì
xùn diǎn
xùn tiáo
xùn yòu
xùn bǎo
xùn yǎ
xùn chì
xùn yù
xùn dú
xùn guī
xùn jiào
xùn tǎo
xùn zhèng
xùn fá
xùn yuè
xùn jīng
xùn dí
xùn huà
xùn lí
xùn hú
xùn jiàn
xùn xù
xùn yì
xùn jiè
xùn méng
xùn liàn
xùn jù
xùn lìng
xùn lǐng
xùn zhé
xùn yù
xùn shì
xùn miǎn
xùn huǐ
xùn jiě
xùn jiè
xùn chéng
xùn fǎ
xùn lì
xùn huì
xùn hú
xùn fàn
xùn chì
xùn jiǎng
xùn shì
xùn shì
xùn cí
xùn gào
xùn zì
xùn dǎo
xùn zé
xùn xíng
xùn lì
xùn mín
xùn gǔ
xùn jiǎng
xùn shī
xùn ài
xùn jiǎng
xùn lǚ
xùn nóng
èr hú
màn hú
sān hú
mó hú
diāo hú
fēng hú
jiǎ hú
jiàn hú
gāo hú
màn hú
qiāng hú
shì hú
hán hú
yuǎn hú
jīng hú
hú hú
jī hú
lán hú
bá hú
qǐ hú
dōng hú
yún hú
dǐng hú
dà hú
diāo hú
zhuì hú
bǎn hú
zá hú
xuán hú
hán hú
xuán hú
mí hú
lóng hú
kuài hú
shāng hú
zuó hú
chán hú
shān hú
fēng hú
jié hú
jiǔ hú
zhū hú
wǔ hú
jiāo hú
qiū hú
fén hú
bào hú
zǐ hú
diāo hú
xī hú
tí hú
ān hú
lín hú
zhōng hú
rán hú
nì hú
lú hú
yē hú
ào hú
pān hú
má hú
xùn hú
chuí hú
gǔ hú
chóu hú
chái hú
sì hú
lǐng hú
pō hú
féi hú
zī hú
láng hú
màn hú
hán hú
hé hú
⒈ 即训狐。参见“训狐”。
引唐段成式《酉阳杂俎·羽篇》:“训胡,恶鸟也。鸣则后窍应之。”
1.教导;训诫:教~。~话。~词。~了他一顿。挨了一通~。
2.教导或训诫的话:家~。遗~。
3.训练:培~。轮~。军~。
4.准则:不足为~。
5.解释(词义):~诂。
6.姓。
胡读音:hú胡hú(1)(名)古代泛称北方和西方的少数民族:~人。(2)(形)古代称来自北方和西方少数民族的(东西);也泛指来自国外的(东西):~琴|~桃|~椒。(3)姓。(4)(副)表示随意乱来:~闹|~说。(5)(代)〈书〉疑问词;为什么;何故:~不归?(6)(名)胡子:~须。