kuáng tāo
kuáng tóng
kuáng liè
kuáng háo
kuáng yín
kuáng dàng
kuáng bào
kuáng sī
kuáng shēng
kuáng huì
kuáng bǐ
kuáng hàn
kuáng yīn
kuáng niǎo
kuáng shān
kuáng liú
kuáng shù
kuáng jù
kuáng sǒu
kuáng luàn
kuáng nìng
kuáng hū
kuáng chen
kuáng hū
kuáng jiào
kuáng shì
kuáng miù
kuáng yì
kuáng tè
kuáng fēng
kuáng fū
kuáng xīn
kuáng sǎo
kuáng shuǐ
kuáng chōng
kuáng xìn
kuáng huà
kuáng juàn
kuáng jié
kuáng sǐ
kuáng yuè
kuáng dàn
kuáng xìng
kuáng rén
kuáng guài
kuáng rè
kuáng bèi
kuáng yǒu
kuáng diàn
kuáng nú
kuáng bì
kuáng xiá
kuáng pò
kuáng zhì
kuáng huì
kuáng huá
kuáng shū
kuáng hǎi
kuáng yù
kuáng rǎng
kuáng mò
kuáng fā
kuáng tū
kuáng zhāng
kuáng xīng
kuáng ào
kuáng fàng
kuáng fèi
kuáng mào
kuáng zào
kuáng tú
kuáng nào
kuáng jì
kuáng juě
kuáng guāi
kuáng jiàn
kuáng màn
kuáng hūn
kuáng lán
kuáng yě
kuáng jiào
kuáng kuài
kuáng jiǎn
kuáng quán
kuáng kuáng
kuáng xiǎng
kuáng áo
kuáng jìn
kuáng zōu
kuáng liè
kuáng bì
kuáng màn
kuáng má
kuáng chū
kuáng huái
kuáng bēn
kuáng hǎn
kuáng huā
kuáng liè
kuáng diān
kuáng nüè
kuáng fěi
kuáng yín
kuáng jī
kuáng zhì
kuáng yán
kuáng yào
kuáng cuǐ
kuáng chán
kuáng zhì
kuáng zòng
kuáng pì
kuáng quǎn
kuáng cái
kuáng chěng
kuáng zǒu
kuáng yóu
kuáng xù
kuáng yú
kuáng lì
kuáng hàn
kuáng huān
kuáng wàng
kuáng kào
kuáng hóu
kuáng qi
kuáng yàn
kuáng kè
kuáng diē
kuáng jiǔ
kuáng tài
kuáng lǜ
kuáng dāo
kuáng bìng
kuáng jiàn
kuáng bō
kuáng gǔ
kuáng jùn
kuáng lì
kuáng guài
kuáng xǐ
kuáng shāo
kuáng jǔ
kuáng móu
kuáng fēng
kuáng gǔ
kuáng zéi
kuáng dú
kuáng cháo
kuáng bèi
kuáng zhì
kuáng xiǎn
kuáng biāo
kuáng shǐ
kuáng yǐn
kuáng gù
kuáng shān
kuáng wàng
kuáng huāng
kuáng huò
kuáng nì
kuáng zhì
kuáng mèng
kuáng chéng
kuáng huá
kuáng chǔn
kuáng xǐng
kuáng jué
kuáng hào
kuáng cǎo
kuáng làng
kuáng dàng
kuáng fēi
kuáng háo
kuáng xiào
kuáng xiào
kuáng jí
kuáng yì
kuáng wéi
kuáng jìn
kuáng dá
kuáng bó
kuáng zhí
kuáng zǐ
kuáng chī
kuáng zhě
kuáng tán
kuáng gàng
kuáng zì
kuáng chén
kuáng niè
kuáng pā
kuáng hǒu
kuáng juàn
kuáng jiǎo
kuáng biān
kuáng yì
kuáng rèn
kuáng qiě
kuáng biāo
kuáng zuì
kuáng yì
kuáng shū
kuáng fēng
kuáng shì
kuáng miù
kuáng mí
kuáng chěng
kuáng míng
kuáng yǒng
kuáng zào
kuáng dǎn
kuáng bèi
kuáng shū
kuáng nù
kuáng gē
kuáng tiāo
kuáng pǐ
kuáng ān
kuáng bǐ
kuáng zhāng
kuáng lín
kuáng ér
kuáng sì
kuáng hān
kuáng xiāng
xiāo tú
diāo tú
dǎi tú
gāi tú
chái tú
zú tú
luàn tú
lún tú
bù tú
xíng tú
qiú tú
jùn tú
báo tú
dào tú
bìng tú
jiào tú
guǎ tú
cóng tú
fǎ tú
kuáng tú
nà tú
dào tú
chū tú
cháng tú
yǔ tú
dēng tú
jué tú
zhǎng tú
wáng tú
fàn tú
zāo tú
chǒu tú
shī tú
zuò tú
zōu tú
xiāo tú
gùn tú
lì tú
diàn tú
dá tú
bào tú
yǐ xǐ
dì tú
sēng tú
jiǔ tú
qián tú
qí tú
fán tú
pàn tú
mǎ tú
xī tú
bái tú
qiān tú
liáo tú
qíng tú
fēi tú
bǎo tú
gāo tú
zuǒ tú
liè tú
xiōng tú
qǐ tú
sú tú
lín tú
kè tú
zī tú
sī tú
mí tú
bēn tú
zhēng tú
cháng tú
pǐ tú
qiáng tú
nì tú
diào tú
yǐn tú
jǐn tú
liè tú
xíng tú
liú tú
dǔ tú
xiá tú
zhēng tú
fū tú
péng tú
zhí tú
mén tú
láo tú
bīn tú
fěi tú
yǔ tú
zhào tú
bó tú
wú tú
jiā tú
zhí tú
jiān tú
gōng tú
máo tú
shú tú
è tú
yōu tú
yǐ tú
chán tú
mén tú
sī tú
kūn tú
zhě tú
xué tú
dǎng tú
qún tú
pǐ tú
gōng tú
chú tú
zī tú
shēng tú
yāng tú
dǎng tú
犹暴徒。
发狂.的人。
⒈ 犹暴徒。
引《前汉书平话》卷中:“陈平奏曰:‘我王不知, 彭越乃是寰中盗寇,海内狂徒。’”
明高明《琵琶记·义仓赈济》:“你怎的不来与我商量,却自家出去,被那狂徒欺侮。”
⒉ 发狂的人。
引郭小川《战台风》诗:“风声凄厉,仿佛一群群狂徒呼天抢地咒人间。”
狂妄顽劣的人。
狂kuáng(1)(形)精神失常;疯狂:发~|丧心病~。(2)(形)猛烈;声势大:~风|~奔的马。(3)(形)纵情地、无拘束地(多指欢乐):~喜|~欢。(4)(形)狂妄:~言。
徒读音:tú徒tú(1)(形)空的;没有凭借的:~劳。(2)(副)表示除此之外没有别的;仅仅:~留。(3)(副)徒然:~自惊扰。(4)(名)徒弟;学生。(5) 姓。徒tú(1)(名)信仰某种宗教的人:教~。(2)(名)同一派系的人(含贬义):暴~。(3)(名)人(含贬义):好色之~。(4)(名)徒刑。