狂禅


狂禅的组词


狂斐

kuáng fěi

狂墨

kuáng mò

狂犬

kuáng quǎn

狂躁

kuáng zào

狂佻

kuáng tiāo

狂锋

kuáng fēng

狂心

kuáng xīn

狂山

kuáng shān

狂望

kuáng wàng

狂海

kuáng hǎi

狂酒

kuáng jiǔ

狂顾

kuáng gù

狂悻

kuáng xìng

狂击

kuáng jī

狂吼

kuáng hǒu

狂谋

kuáng móu

狂矞

kuáng yù

狂惑

kuáng huò

狂谬

kuáng miù

狂泉

kuáng quán

狂鞭

kuáng biān

狂烈

kuáng liè

狂虐

kuáng nüè

狂儿

kuáng ér

狂鲰

kuáng zōu

狂僻

kuáng pì

狂疾

kuáng jí

狂悍

kuáng hàn

狂愎

kuáng bì

狂猎

kuáng liè

狂背

kuáng bèi

狂愚

kuáng yú

狂狂

kuáng kuáng

狂迷

kuáng mí

狂草

kuáng cǎo

狂悸

kuáng jì

狂趡

kuáng cuǐ

狂慢

kuáng màn

狂人

kuáng rén

狂慝

kuáng tè

狂呓

kuáng yì

狂瞀

kuáng mào

狂豪

kuáng háo

狂涛

kuáng tāo

狂瘈

kuáng zhì

狂浪

kuáng làng

狂颷

kuáng biāo

狂奴

kuáng nú

狂尘

kuáng chén

狂痴

kuáng chī

狂野

kuáng yě

狂荒

kuáng huāng

狂烧

kuáng shāo

狂态

kuáng tài

狂举

kuáng jǔ

狂逞

kuáng chěng

狂逸

kuáng yì

狂风

kuáng fēng

狂飞

kuáng fēi

狂花

kuáng huā

狂恠

kuáng guài

狂鄙

kuáng bǐ

狂靠

kuáng kào

狂獐

kuáng zhāng

狂叟

kuáng sǒu

狂穉

kuáng zhì

狂貙

kuáng chū

狂会

kuáng huì

狂丝

kuáng sī

狂乱

kuáng luàn

狂饮

kuáng yǐn

狂獝

kuáng xù

狂飙

kuáng biāo

狂澜

kuáng lán

狂异

kuáng yì

狂勃

kuáng bó

狂骋

kuáng chěng

狂闇

kuáng ān

狂戆

kuáng gàng

狂诞

kuáng dàn

狂蠢

kuáng chǔn

狂噬

kuáng shì

狂劣

kuáng liè

狂子

kuáng zǐ

狂獒

kuáng áo

狂蛊

kuáng gǔ

狂游

kuáng yóu

狂歌

kuáng gē

狂矢

kuáng shǐ

狂霖

kuáng lín

狂戾

kuáng lì

狂暴

kuáng bào

狂且

kuáng qiě

狂昏

kuáng hūn

狂越

kuáng yuè

狂稺

kuáng zhì

狂瞽

kuáng gǔ

狂闹

kuáng nào

狂放

kuáng fàng

狂葩

kuáng pā

狂者

kuáng zhě

狂喊

kuáng hǎn

狂妄

kuáng wàng

狂率

kuáng lǜ

狂傲

kuáng ào

狂怪

kuáng guài

狂醉

kuáng zuì

狂狯

kuáng kuài

狂刀

kuáng dāo

狂侠

kuáng xiá

狂怒

kuáng nù

狂勇

kuáng yǒng

狂为

kuáng wéi

狂梦

kuáng mèng

狂贼

kuáng zéi

狂僭

kuáng jiàn

狂汉

kuáng hàn

狂稚

kuáng zhì

狂险

kuáng xiǎn

狂憨

kuáng hān

狂禅

kuáng chán

狂荡

kuáng dàng

狂才

kuáng cái

狂书

kuáng shū

狂肆

kuáng sì

狂攘

kuáng rǎng

狂笑

kuáng xiào

狂劲

kuáng jìn

狂生

kuáng shēng

狂水

kuáng shuǐ

狂艳

kuáng yàn

狂纵

kuáng zòng

狂药

kuáng yào

狂徒

kuáng tú

狂达

kuáng dá

狂魄

kuáng pò

狂佞

kuáng nìng

狂叫

kuáng jiào

狂吠

kuáng fèi

狂简

kuáng jiǎn

狂电

kuáng diàn

狂言

kuáng yán

狂瘖

kuáng yīn

狂嗥

kuáng háo

狂伧

kuáng chen

狂刃

kuáng rèn

狂友

kuáng yǒu

狂謼

kuáng hū

狂颠

kuáng diān

狂煽

kuáng shān

狂癖

kuáng pǐ

狂士

kuáng shì

狂孽

kuáng niè

狂儁

kuáng jùn

狂慧

kuáng huì

狂逆

kuáng nì

狂奔

kuáng bēn

狂谲

kuáng jué

狂笔

kuáng bǐ

狂犘

kuáng má

狂想

kuáng xiǎng

狂胆

kuáng dǎn

狂缪

kuáng miù

狂兴

kuáng xīng

狂蔓

kuáng màn

狂呼

kuáng hū

狂猾

kuáng huá

狂吟

kuáng yín

狂喉

kuáng hóu

狂恣

kuáng zì

狂蹶

kuáng juě

狂衅

kuáng xìn

狂疎

kuáng shū

狂号

kuáng hào

狂死

kuáng sǐ

狂蔽

kuáng bì

狂突

kuáng tū

狂猘

kuáng zhì

狂进

kuáng jìn

狂噪

kuáng zào

狂客

kuáng kè

狂狷

kuáng juàn

狂醒

kuáng xǐng

狂誖

kuáng bèi

狂厉

kuáng lì

狂趭

kuáng jiào

狂华

kuáng huá

狂名

kuáng míng

狂疏

kuáng shū

狂勷

kuáng xiāng

狂病

kuáng bìng

狂獧

kuáng juàn

狂气

kuáng qi

狂潮

kuáng cháo

狂章

kuáng zhāng

狂热

kuáng rè

狂怀

kuáng huái

狂渎

kuáng dú

狂童

kuáng tóng

狂直

kuáng zhí

狂发

kuáng fā

狂节

kuáng jié

狂话

kuáng huà

狂贱

kuáng jiàn

狂宕

kuáng dàng

狂易

kuáng yì

狂風

kuáng fēng

狂竖

kuáng shù

狂喜

kuáng xǐ

狂狺

kuáng yín

狂啸

kuáng xiào

狂欢

kuáng huān

狂谈

kuáng tán

狂扫

kuáng sǎo

狂波

kuáng bō

狂走

kuáng zǒu

狂乖

kuáng guāi

狂狡

kuáng jiǎo

狂剧

kuáng jù

狂酲

kuáng chéng

狂悖

kuáng bèi

狂跌

kuáng diē

狂憃

kuáng chōng

狂流

kuáng liú

狂鸟

kuáng niǎo

狂夫

kuáng fū


三禅

sān chán

孤禅

gū chán

枯禅

kū chán

夜禅

yè chán

熏禅

xūn chán

论禅

lùn chán

封禅

fēng shàn

坐禅

zuò chán

登禅

dēng chán

相禅

xiāng chán

世禅

shì chán

狐禅

hú chán

尧禅

yáo chán

谈禅

tán chán

偏禅

piān chán

班禅

bān chán

修禅

xiū chán

出禅

chū chán

避禅

bì chán

貌禅

mào chán

诗禅

shī chán

安禅

ān chán

打禅

dǎ chán

中禅

zhōng chán

证禅

zhèng chán

耽禅

dān chán

交禅

jiāo chán

进禅

jìn chán

谘禅

zī chán

行禅

xíng chán

殊禅

shū chán

递禅

dì chán

承禅

chéng chán

化禅

huà chán

入禅

rù chán

依禅

yī chán

渊禅

yuān chán

狂禅

kuáng chán

巡禅

xún chán

襃禅

bāo chán

劫禅

jié chán

栖禅

qī chán

内禅

nèi chán

受禅

shòu shàn

呆禅

dāi chán

学禅

xué chán

四禅

sì chán

传禅

chuán chán

逃禅

táo chán

初禅

chū chán

茶禅

chá chán

逼禅

bī chán

外禅

wài chán

上一组词:夸节
下一组词:矿苗

更多狂的组词

狂禅的意思


词语解释:

佛教谓学禅不当而流于狂妄。

指狂放不拘的僧人。

喻学术、艺术流派中僻陋悖理者。

引证解释:

⒈ 佛教谓学禅不当而流于狂妄。

引清龚自珍《己亥杂诗》之七八:“狂禪闢尽礼天台,掉臂琉璃屏上回。”
清龚自珍《己亥杂诗》一四一:“似师毕竟胜狂禪,师今迟我莲花国。”

⒉ 指狂放不拘的僧人。

引柳亚子《西湖谒曼殊墓有作》诗:“安得华严能涌现,一龕香火礼狂禪。”

⒊ 喻学术、艺术流派中僻陋悖理者。

引郭沫若《蜩螗集·题关山月画》诗:“狂禪误尽佳儿女,更误丹青数百年。”
郭沫若《十批判书·儒家八派的批判》:“假如我们想到王阳明的弟子,不一二传便流于狂禅,这段史影是更容易令人首肯了。”

网络解释:

狂禅

狂禅:佛教名词狂禅:青年文化项目

狂禅 (佛教名词)

对狂禅一词的使用,一开始就存在两种含义。先说第一种含义。禅宗发展到第三和第四个阶段(注:禅宗的四个阶段,详参看孙昌武教授的《中国佛教文化》,南开大学出版社2000年版。),出现了呵佛骂祖的作风。在这个阶段,禅宗修行者提出了平常心是道的看法,认为行住坐卧、应机接物、穿衣吃饭等,莫非佛道。因此道不用修,礼佛、读经都是无益的,就是存有求道成佛的一念也是错误的。以至发展到背离经教,呵佛骂祖。如石头希迁的法嗣丹霞天然说:“佛之一字,永不喜闻……吾此间无道可修,无法可证。一饮一啄,各自有分,不用疑虑。”并曾取木佛烤火。他们认为平常心就是佛心,每个人都要自作主人公,做惟我独尊、不受外惑的人。禅发展到这一阶段,又把心性修养工夫变成了任运随缘的生活,使得禅门一时戒律荡然,禅徒混迹世俗。禅宗这种背离经教,呵佛骂祖的现象,就被后人称为狂禅。
更多禅的组词

狂禅详细解释


读音:kuáng

狂kuáng(1)(形)精神失常;疯狂:发~|丧心病~。(2)(形)猛烈;声势大:~风|~奔的马。(3)(形)纵情地、无拘束地(多指欢乐):~喜|~欢。(4)(形)狂妄:~言。

读音:chán,shàn[ chán ]

1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。

2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025