kuáng fěi
kuáng mò
kuáng quǎn
kuáng zào
kuáng tiāo
kuáng fēng
kuáng xīn
kuáng shān
kuáng wàng
kuáng hǎi
kuáng jiǔ
kuáng gù
kuáng xìng
kuáng jī
kuáng hǒu
kuáng móu
kuáng yù
kuáng huò
kuáng miù
kuáng quán
kuáng biān
kuáng liè
kuáng nüè
kuáng ér
kuáng zōu
kuáng pì
kuáng jí
kuáng hàn
kuáng bì
kuáng liè
kuáng bèi
kuáng yú
kuáng kuáng
kuáng mí
kuáng cǎo
kuáng jì
kuáng cuǐ
kuáng màn
kuáng rén
kuáng tè
kuáng yì
kuáng mào
kuáng háo
kuáng tāo
kuáng zhì
kuáng làng
kuáng biāo
kuáng nú
kuáng chén
kuáng chī
kuáng yě
kuáng huāng
kuáng shāo
kuáng tài
kuáng jǔ
kuáng chěng
kuáng yì
kuáng fēng
kuáng fēi
kuáng huā
kuáng guài
kuáng bǐ
kuáng kào
kuáng zhāng
kuáng sǒu
kuáng zhì
kuáng chū
kuáng huì
kuáng sī
kuáng luàn
kuáng yǐn
kuáng xù
kuáng biāo
kuáng lán
kuáng yì
kuáng bó
kuáng chěng
kuáng ān
kuáng gàng
kuáng dàn
kuáng chǔn
kuáng shì
kuáng liè
kuáng zǐ
kuáng áo
kuáng gǔ
kuáng yóu
kuáng gē
kuáng shǐ
kuáng lín
kuáng lì
kuáng bào
kuáng qiě
kuáng hūn
kuáng yuè
kuáng zhì
kuáng gǔ
kuáng nào
kuáng fàng
kuáng pā
kuáng zhě
kuáng hǎn
kuáng wàng
kuáng lǜ
kuáng ào
kuáng guài
kuáng zuì
kuáng kuài
kuáng dāo
kuáng xiá
kuáng nù
kuáng yǒng
kuáng wéi
kuáng mèng
kuáng zéi
kuáng jiàn
kuáng hàn
kuáng zhì
kuáng xiǎn
kuáng hān
kuáng chán
kuáng dàng
kuáng cái
kuáng shū
kuáng sì
kuáng rǎng
kuáng xiào
kuáng jìn
kuáng shēng
kuáng shuǐ
kuáng yàn
kuáng zòng
kuáng yào
kuáng tú
kuáng dá
kuáng pò
kuáng nìng
kuáng jiào
kuáng fèi
kuáng jiǎn
kuáng diàn
kuáng yán
kuáng yīn
kuáng háo
kuáng chen
kuáng rèn
kuáng yǒu
kuáng hū
kuáng diān
kuáng shān
kuáng pǐ
kuáng shì
kuáng niè
kuáng jùn
kuáng huì
kuáng nì
kuáng bēn
kuáng jué
kuáng bǐ
kuáng má
kuáng xiǎng
kuáng dǎn
kuáng miù
kuáng xīng
kuáng màn
kuáng hū
kuáng huá
kuáng yín
kuáng hóu
kuáng zì
kuáng juě
kuáng xìn
kuáng shū
kuáng hào
kuáng sǐ
kuáng bì
kuáng tū
kuáng zhì
kuáng jìn
kuáng zào
kuáng kè
kuáng juàn
kuáng xǐng
kuáng bèi
kuáng lì
kuáng jiào
kuáng huá
kuáng míng
kuáng shū
kuáng xiāng
kuáng bìng
kuáng juàn
kuáng qi
kuáng cháo
kuáng zhāng
kuáng rè
kuáng huái
kuáng dú
kuáng tóng
kuáng zhí
kuáng fā
kuáng jié
kuáng huà
kuáng jiàn
kuáng dàng
kuáng yì
kuáng fēng
kuáng shù
kuáng xǐ
kuáng yín
kuáng xiào
kuáng huān
kuáng tán
kuáng sǎo
kuáng bō
kuáng zǒu
kuáng guāi
kuáng jiǎo
kuáng jù
kuáng chéng
kuáng bèi
kuáng diē
kuáng chōng
kuáng liú
kuáng niǎo
kuáng fū
sān chán
gū chán
kū chán
yè chán
xūn chán
lùn chán
fēng shàn
zuò chán
dēng chán
xiāng chán
shì chán
hú chán
yáo chán
tán chán
piān chán
bān chán
xiū chán
chū chán
bì chán
mào chán
shī chán
ān chán
dǎ chán
zhōng chán
zhèng chán
dān chán
jiāo chán
jìn chán
zī chán
xíng chán
shū chán
dì chán
chéng chán
huà chán
rù chán
yī chán
yuān chán
kuáng chán
xún chán
bāo chán
jié chán
qī chán
nèi chán
shòu shàn
dāi chán
xué chán
sì chán
chuán chán
táo chán
chū chán
chá chán
bī chán
wài chán
佛教谓学禅不当而流于狂妄。
指狂放不拘的僧人。
喻学术、艺术流派中僻陋悖理者。
⒈ 佛教谓学禅不当而流于狂妄。
引清龚自珍《己亥杂诗》之七八:“狂禪闢尽礼天台,掉臂琉璃屏上回。”
清龚自珍《己亥杂诗》一四一:“似师毕竟胜狂禪,师今迟我莲花国。”
⒉ 指狂放不拘的僧人。
引柳亚子《西湖谒曼殊墓有作》诗:“安得华严能涌现,一龕香火礼狂禪。”
⒊ 喻学术、艺术流派中僻陋悖理者。
引郭沫若《蜩螗集·题关山月画》诗:“狂禪误尽佳儿女,更误丹青数百年。”
郭沫若《十批判书·儒家八派的批判》:“假如我们想到王阳明的弟子,不一二传便流于狂禅,这段史影是更容易令人首肯了。”
狂kuáng(1)(形)精神失常;疯狂:发~|丧心病~。(2)(形)猛烈;声势大:~风|~奔的马。(3)(形)纵情地、无拘束地(多指欢乐):~喜|~欢。(4)(形)狂妄:~言。
禅读音:chán,shàn[ chán ]1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。
2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。