衡门


衡门的组词


衡山

héng shān

衡雍

héng yōng

衡汉

héng hàn

衡樊

héng fán

衡辀

héng zhōu

衡虚

héng xū

衡柄

héng bǐng

衡鹿

héng lù

衡镜

héng jìng

衡立

héng lì

衡岭

héng lǐng

衡任

héng rèn

衡庐

héng lú

衡陷

héng xiàn

衡度

héng dù

衡量

héng liáng

衡茅

héng máo

衡游

héng yóu

衡准

héng zhǔn

衡从

héng cóng

衡巷

héng xiàng

衡茆

héng máo

衡笄

héng jī

衡计

héng jì

衡桂

héng guì

衡漳

héng zhāng

衡纪

héng jì

衡栿

héng fú

衡管

héng guǎn

衡仪

héng yí

衡校

héng xiào

衡木

héng mù

衡麓

héng lù

衡楚

héng chǔ

衡库

héng kù

衡璜

héng huáng

衡道

héng dào

衡言

héng yán

衡玑

héng jī

衡门

héng mén

衡湘

héng xiāng

衡潜

héng qián

衡才

héng cái

衡服

héng fú

衡缩

héng suō

衡灊

héng qián

衡荜

héng bì

衡薄

héng báo

衡辔

héng pèi

衡阎

héng yán

衡平

héng píng

衡命

héng mìng

衡馆

héng guǎn

衡撃

héng ji

衡扼

héng è

衡行

héng xíng

衡直

héng zhí

衡饰

héng shì

衡谭

héng tán

衡听

héng tīng

衡岳

héng yuè

衡梁

héng liáng

衡泌

héng mì

衡器

héng qì

衡铨

héng quán

衡盖

héng gài

衡水

héng shuǐ

衡芷

héng zhǐ

衡定

héng dìng

衡虞

héng yú

衡厄

héng è

衡峰

héng fēng

衡轸

héng zhěn

衡闾

héng lǘ

衡緫

héng zǒng

衡里

héng lǐ

衡综

héng zōng

衡杓

héng sháo

衡鉴

héng jiàn

衡流

héng liú

衡轴

héng zhóu

衡机

héng jī

衡钧

héng jūn

衡尺

héng chǐ

衡梠

héng lǚ

衡文

héng wén

衡轭

héng è

衡枙

héng ě

衡决

héng jué

衡宰

héng zǎi

衡权

héng quán

衡闱

héng wéi

衡巫

héng wū

衡牧

héng mù

衡陈

héng chén

衡颷

héng biāo

衡人

héng rén

衡纩

héng kuàng

衡峤

héng qiáo

衡石

héng shí

衡雝

héng yōng

衡霍

héng huò

衡抗

héng kàng

衡宇

héng yǔ


灶门

zào mén

肛门

gāng mén

闸门

zhá mén

防门

fáng mén

欢门

huān mén

吊门

diào mén

仪门

yí mén

厓门

yá mén

茨门

cí mén

快门

kuài mén

丘门

qiū mén

忌门

jì mén

教门

jiào mén

满门

mǎn mén

五门

wǔ mén

举门

jǔ mén

外门

wài mén

刀门

dāo mén

晨门

chén mén

灵门

líng mén

冷门

lěng mén

命门

mìng mén

阳门

yáng mén

齐门

qí mén

中门

zhōng mén

吏门

lì mén

朱门

zhū mén

火门

huǒ mén

津门

jīn mén

妙门

miào mén

正门

zhèng mén

踏门

tà mén

便门

biàn mén

诗门

shī mén

铁门

tiě mén

跪门

guì mén

争门

zhēng mén

地门

dì mén

闼门

tà mén

南门

nán mén

邦门

bāng mén

东门

dōng mén

释门

shì mén

皇门

huáng mén

朝门

cháo mén

壅门

yōng mén

额门

é mén

铜门

tóng mén

调门

diào mén

连门

lián mén

峡门

xiá mén

你门

nǐ mén

警门

jǐng mén

掖门

yè mén

粪门

fèn mén

赂门

lù mén

公门

gōng mén

幸门

xìng mén

孤门

gū mén

石门

shí mén

阵门

zhèn mén

偏门

piān mén

后门

hòu mén

眉门

méi mén

竹门

zhú mén

王门

wáng mén

虎门

hǔ mén

合门

hé mén

无门

wú mén

庠门

xiáng mén

车门

chē mén

千门

qiān mén

孟门

mèng mén

鹊门

què mén

溜门

liū mén

二门

èr mén

行门

xíng mén

荜门

bì mén

桥门

qiáo mén

嗓门

sǎng mén

专门

zhuān mén

师门

shī mén

奇门

qí mén

犯门

fàn mén

胆门

dǎn mén

水门

shuǐ mén

通门

tōng mén

看门

kān mén

槅门

gé mén

把门

bǎ mén

香门

xiāng mén

八门

bā mén

毕门

bì mén

席门

xí mén

屠门

tú mén

沟门

gōu mén

魄门

pò mén

桑门

sāng mén

孽门

niè mén

端门

duān mén

国门

guó mén

并门

bìng mén

歡门

huān mén

逃门

táo mén

牙门

yá mén

库门

kù mén

君门

jūn mén

它门

tā mén

壁门

bì mén

禅门

chán mén

塞门

sài mén

新门

xīn mén

拜门

bài mén

打门

dǎ mén

膺门

yīng mén

监门

jiān mén

悟门

wù mén

裙门

qún mén

蠭门

fēng mén

甲门

jiǎ mén

篱门

lí mén

梁门

liáng mén

譍门

yīng mén

辕门

yuán mén

杨门

yáng mén

雉门

zhì mén

鯆门

pū mén

隘门

ài mén

炎门

yán mén

慧门

huì mén

孝门

xiào mén

圜门

huán mén

荆门

jīng mén

夺门

duó mén

宫门

gōng mén

澳门

ào mén

唤门

huàn mén

河门

hé mén

月门

yuè mén

临门

lín mén

驩门

huān mén

顺门

shùn mén

村门

cūn mén

瓮门

wèng mén

庆门

qìng mén

款门

kuǎn mén

亚门

yà mén

油门

yóu mén

普门

pǔ mén

倡门

chàng mén

脩门

yǒu mén

禽门

qín mén

家门

jiā mén

市门

shì mén

衙门

yá men

邪门

xié mén

坊门

fāng mén

霸门

bà mén

筚门

bì mén

骈门

pián mén

山门

shān mén

斜门

xié mén

面门

miàn mén

霄门

xiāo mén

闱门

wéi mén

朔门

shuò mén

旌门

jīng mén

仕门

shì mén

阊门

chāng mén

巢门

cháo mén

前门

qián mén

禹门

yǔ mén

气门

qì mén

当门

dāng mén

周门

zhōu mén

贫门

pín mén

空门

kōng mén

棘门

jí mén

照门

zhào mén

边门

biān mén

洪门

hóng mén

涧门

jiàn mén

填门

tián mén

造门

zào mén

金门

jīn mén

都门

dōu mén

玄门

xuán mén

与门

yǔ mén

鸾门

luán mén

鬼门

guǐ mén

户门

hù mén

全门

quán mén

走门

zǒu mén

平门

píng mén

热门

rè mén

红门

hóng mén

掘门

jué mén

雩门

yú mén

角门

jiǎo mén

进门

jìn mén

路门

lù mén

郭门

guō mén

柴门

chái mén

扫门

sǎo mén

木门

mù mén

傍门

bàng mén

阀门

fá mén

串门

chuàn mén

轩门

xuān mén

恶门

è mén

旋门

xuán mén

沙门

shā mén

凈门

jìng mén

祸门

huò mén

贵门

guì mén

樵门

qiáo mén

道门

dào mén

闩门

shuān mén

曾门

zēng mén

蹐门

jí mén

宾门

bīn mén

昌门

chāng mén

纱门

shā mén

乱门

luàn mén

射门

shè mén

巡门

xún mén

权门

quán mén

悬门

xuán mén

拱门

gǒng mén

浄门

jìng mén

鸿门

hóng mén

仙门

xiān mén

大门

dà mén

谁门

shuí mén

泉门

quán mén

埽门

sào mén

窗门

chuāng mén

回门

huí mén

穷门

qióng mén

禁门

jìn mén

陵门

líng mén

李门

lǐ mén

灭门

miè mén

侯门

hóu mén

休门

xiū mén

一门

yī mén

学门

xué mén

天门

tiān mén

北门

běi mén

四门

sì mén

宗门

zōng mén

栏门

lán mén

闯门

chuǎng mén

楚门

chǔ mén

弟门

dì mén

顿门

dùn mén

扣门

kòu mén

贿门

huì mén

稿门

gǎo mén

阙门

què mén

登门

dēng mén

古门

gǔ mén

祭门

jì mén

闳门

hóng mén

胥门

xū mén

脚门

jiǎo mén

十门

shí mén

汽门

qì mén

及门

jí mén

顶门

dǐng mén

将门

jiàng mén

穹门

qióng mén

圣门

shèng mén

吴门

wú mén

微门

wēi mén

相门

xiāng mén

出门

chū mén

马门

mǎ mén

锅门

guō mén

佛门

fó mén

白门

bái mén

圭门

guī mén

高门

gāo mén

逢门

féng mén

罪门

zuì mén

词门

cí mén

绝门

jué mén

屏门

píng mén

敲门

qiāo mén

帝门

dì mén

衡门

héng mén

闿门

kǎi mén

寝门

qǐn mén

梢门

shāo mén

掌门

zhǎng mén

修门

xiū mén

郡门

jùn mén

凯门

kǎi mén

台门

tái mén

根门

gēn mén

上一组词:门衡
下一组词:选型

更多衡的组词

衡门的意思


词语解释:

横木为门。指简陋的房屋。

借指隐者所居。

帝王殿前侍卫的人。

专指隐者所居屋舍之门。

引证解释:

⒈ 横木为门。指简陋的房屋。

引《诗·陈风·衡门》:“衡门之下,可以栖迟。”
朱熹集传:“衡门,横木为门也。门之深者,有阿塾堂宇,此惟横木为之。”
《汉书·韦玄成传》:“圣王贵以礼让为国,宜优养玄成,勿枉其志,使得自安衡门之下。”
颜师古注:“衡门,谓横一木於门上,贫者之所居也。”
郁达夫《木曾川看花》诗:“原野青青春事繁,鸣禽诱我出衡门。”

⒉ 借指隐者所居。

引汉蔡邕《郭有道碑文》:“尔乃潜隐衡门,收朋勤诲,童蒙赖焉,用袪其蔽。”
晋陶潜《癸卯岁十二月中作》诗:“寝跡衡门下,邈与世相絶。”

⒊ 专指隐者所居屋舍之门。

引唐刘沧《赠隐者》诗:“何时止此幽栖处,独掩衡门长緑苔。”

⒋ 帝王殿前侍卫的人。

引宋沉括《梦溪笔谈·故事一》:“衡门十人,队长一人,选诸武力絶伦者为之,上御后殿,则执檛东西对立於殿前,亦古之虎賁人门之类也。”
章炳麟《官制索隐》:“汉时为天子主门者又有黄门,黄门復即横门、衡门。”

国语词典:

以横木为门。形容简陋的住所。

网络解释:

衡门

横木为门。指简陋的屋舍。语出《诗经·陈风·衡门》,全诗三章,每章四句。为先秦时代陈地民歌。“衡门之下,可以栖迟。”也指隐士的居处:寝迹衡门下,邈与世相绝。衡门就是原来“门”的别称,《诗经 陈风》对于门的称谓就是衡门,实际就是门。
更多门的组词

衡门详细解释


读音:héng

衡héng(1)(名)秤杆;泛指称重量的器具。(2)(动)称重量。(3)(动)衡量:~情度理。(4)(Hénɡ)姓。

读音:mén

门mén(1)(名)房屋、车船或用围墙、篱笆等围起来的地方的出入口:前~|屋~|送货上~。(2)(名)装置在上述出入口;能开关的障碍物;多用木料或金属材料做成:铁~|栅栏~儿|两扇红漆大~。(3)(名)(~儿)器物可以开关的部分:柜~儿|炉~儿。(4)(名)形状或作用像门的:电~|水~|气~|闸~。(5)(名)(~儿)门径:窍~|炼钢的活儿我也摸着点~儿了。(6)(名)旧时指家族或家族的一支;现在指一般的家庭:满~|双喜临~|张~王氏|长~长子。(7)(名)宗教、学术思想上的派别:儒~|佛~|左道旁~。(8)(名)传统指称跟师傅有关的:拜~|同~|~徒。(9)(名)一般事物的分类:分~别类|五花八~。(名)生物学中把具有最基本最显著的共同特征的生物分为若干群;每一群叫一门;如原生动物门、裸子植物门等。门以下为纲。(名)压宝时下赌注的位置的名称;也用来表示赌博者的位置;有“天门”、“青龙”等名目。(量)ɑ)用于炮。b)用于功课、技术等。(Mén)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025