háo xiān
háo zhēn
háo sù
háo hū
háo jiān
háo bó
háo zhū
háo fēn
háo shǔ
háo jiè
háo guǎn
háo méi
háo zhuī
háo máo
háo lí
háo hàn
háo sī
háo cáo
háo zi
háo bā
háo yáng
háo fà
háo xī
háo zhū
háo mò
háo mǐ
háo lù
háo máo
háo guāng
háo kè
háo yǐng
háo xiāng
háo xīn
háo xiān
háo mò
háo shēng
háo yín
háo chǔ
háo máng
háo zhì
háo tuī
qióng hàn
jiān hàn
bái hàn
chí hàn
shū hàn
huī hàn
miào hàn
wéi hàn
hé hàn
xiāo hàn
yīn hàn
shǐ hàn
gǔ hàn
nèi hàn
qīng hàn
bāng hàn
gū hàn
diǎn hàn
cuì hàn
zhā hàn
kuí hàn
gāo hàn
piān hàn
chǐ hàn
róu hàn
róng hàn
chì hàn
shuāng hàn
chī hàn
nuò hàn
huì hàn
yuǎn hàn
jǐn hàn
jiǎo hàn
yuán hàn
chuò hàn
cí hàn
tuō hàn
yù hàn
cāo hàn
zǎo hàn
fāng hàn
fán hàn
diào hàn
tiān hàn
rǎn hàn
bǐ hàn
hán hàn
cí hàn
bǎo hàn
xiān hàn
ruò hàn
chǔ hàn
rú hàn
wén hàn
huá hàn
guǎn hàn
lín hàn
wěn hàn
tù hàn
chén hàn
wéi hàn
yà hàn
yàn hàn
lí hàn
sì hàn
lóng hàn
qīng hàn
fān hàn
líng hàn
yǔ hàn
háo hàn
liáng hàn
shǒu hàn
chōu hàn
zhá hàn
jiǎn hàn
tāo hàn
hái hàn
píng hàn
yí hàn
cǎi hàn
biǎo hàn
fēi hàn
háo hàn
xīn hàn
指毛笔。亦借指文字、文章。
指书法。
⒈ 指毛笔。亦借指文字、文章。
引晋葛洪《抱朴子·行品》:“精微之求,存乎其人,固非毫翰之所备缕也。”
唐沉佺期《伤王学士》诗:“目絶毫翰洒,耳无歌讽期。”
唐孟浩然《洗然弟竹亭》诗:“逸气假毫翰,清风在竹林。”
《旧五代史·唐书·庄宗纪七》:“朕昨亲援毫翰。”
⒉ 指书法。
引南朝梁庾肩吾《书品》:“此二十一人,并擅毫翰,动成楷则。”
北周庾信《谢赵王示新诗启》:“八体六文,足惊毫翰。四始六义,实动性灵。”
毫háo(1)(名)细长而尖的毛:狼~笔|羊~笔。(2)(名)指毛笔:挥~。(3)(名)秤或戥子上用手提的绳:头~|二~。(4)(副)一点儿(只用于否定式):~不足怪|~无头绪。(5)(形)(某些计量单位的)千分之一:~米|~升|~克。(6)(量)计量单位名称。ɑ)长度;十丝等于一毫;十毫等于一厘。b)重量;十丝等于一毫;十毫等于一厘。(7)(量)〈方〉货币单位;即角。
翰读音:hàn翰hàn〈书〉(名)原指羽毛;后来借指毛笔、文字、书信等:~墨。