qǐ zhàng
qǐ xí
qǐ zǔ
qǐ hào
qǐ huái
qǐ fēn
qǐ lóu
qǐ suì
qǐ shì
qǐ yàn
qǐ yáo
qǐ yán
qǐ tài
qǐ shī
qǐ wén
qǐ liáo
qǐ yī
qǐ shū
qǐ mí
qǐ sī
qǐ qián
qǐ xiá
qǐ lǐ
qǐ yǔ
qǐ luó
qǐ jì
qǐ jié
qǐ yún
qǐ màn
qǐ tán
qǐ gé
qǐ gǎo
qǐ nì
qǐ hú
qǐ qíng
qǐ huì
qǐ lì
qǐ jǐng
qǐ gòu
qǐ mù
qǐ mèng
qǐ shū
qǐ měi
qǐ mèi
qǐ zhuàn
qǐ wéi
qǐ xiè
qǐ shēn
qǐ shí
qǐ shù
qǐ suì
qǐ cái
qǐ gòu
qǐ rù
qǐ mò
qǐ shàn
qǐ chuán
qǐ xí
qǐ lóng
qǐ wén
qǐ yàn
qǐ cuò
qǐ kè
qǐ càn
qǐ hé
qǐ xiù
qǐ yuán
qǐ chuāng
qǐ zhá
qǐ hù
qǐ nián
qǐ yàn
qǐ shì
qǐ zhù
qǐ wán
qǐ huì
qǐ rú
chen mí
fēng mí
mǐn mí
gōng mí
xián mí
qīng mí
huī mí
jiāng mí
fēng mǐ
tài mí
shē mí
róu mí
xié mí
yǐ mí
qióng mí
guī mí
xiāo mí
tuó mí
wēi mí
míng mí
qí mí
xiāng mí
dī mí
biān mí
fén mí
shuāi mí
yí mí
màn mí
sháo mí
mí mí
jí mí
bǐ mí
báo mí
lí mí
làn mí
yǐ mí
wěi mǐ
cū mí
cuī mí
jī mí
jī mí
pī mǐ
zhà mí
bì mí
mù mí
huàn mí
diāo mí
tiǎn mí
kuā mí
xū mí
jǐng mí
yún mí
páng mí
xián mí
máo mǐ
yàn mí
guǐ mí
nuò mí
tōu mí
qīng mí
lì mí
yán mí
wěi mǐ
xī mí
dòu mí
qǐ mí
tuí mǐ
huò mí
chī mí
xiān mí
qiáng mí
dì mǐ
huá mí
yín mí
yǎn mí
jiān mí
yào mí
bēi mí
jīng mí
huī mí
liú mí
fú mí
zhèn mí
rǒng mí
fēng mí
màn mí
cǎo mí
xián mí
chǐ mí
jiāo mí
xié mí
ěr mí
yú mí
bō mí
nié mí
fú mí
miào mí
jiān mí
jiān mí
tuó mǐ
wěi mǐ
fēng mí
fèi mí
diāo mí
绮靡qǐmí
(1)(.好工具)华丽,浮艳(多指诗文)
例文句绮靡亦伤情英ornate⒈ 美好;艳丽。
引南朝梁江淹《水上神女赋》:“綺靡菱盖,悵望蕙枝。”
唐韦纾《赋得风动万年枝》:“参差摇翠色,綺靡舞晴空。”
宋王安石《散发一扁舟》诗:“爱此露的皪,復怜云綺靡。”
⒉ 侈丽;浮华。
引唐玄奘《大唐西域记·设多图虚国》:“服用鲜素,裳衣綺靡。”
《资治通鉴·晋武帝泰始三年》:“百工作无用之器,妇人为綺靡之饰。”
清李渔《慎鸾交·订游》:“果然是衣冠胜地,文献名邦,只嫌他风俗綺靡,华而不实。”
⒊ 指风格浮艳柔弱。
引晋陆机《文赋》:“诗缘情而綺靡,赋体物而瀏亮。”
宋葛立方《韵语阳秋》卷十五:“清庙之瑟,朱絃而疏越,一倡而三嘆,岂若后世务为哇淫綺靡之音哉。”
清陈其元《庸闲斋笔记·蒋振生书法论》:“学褚求其苍劲处,学欧求其圆润处。以怒张木强为欧,綺靡輭弱为褚,均失之。”
华丽奢侈。