màn yǎn
màn qiū
màn lǐ
màn zēng
màn zé
màn cháng
màn xiàn
màn lù
màn nuǎn
màn xiào
màn jiǎn
màn dū
màn yīng
màn gēn
màn yán
màn cí
màn huàn
màn zhū
màn màn
màn tuó
màn wǎn
màn bó
màn mí
màn miào
màn yīn
màn shēng
màn jī
màn yǔ
màn shòu
màn tóu
màn yóu
màn gǔ
màn shū
màn dì
màn zhì
màn bā
màn yín
màn lì
màn tuó
màn fú
màn hú
màn chuò
mí mí
dī mí
qióng mí
xiāo mí
diāo mí
jiāo mí
shē mí
yǐ mí
wěi mǐ
jiāng mí
dòu mí
zhèn mí
yàn mí
xián mí
chen mí
chǐ mí
xié mí
yán mí
míng mí
lì mí
yào mí
qǐ mí
xié mí
tuó mǐ
tuí mǐ
bēi mí
diāo mí
qīng mí
huá mí
jǐng mí
xī mí
bì mí
cǎo mí
róu mí
gōng mí
qīng mí
jí mí
tài mí
huò mí
tōu mí
làn mí
fèi mí
fēng mí
miào mí
yǎn mí
huī mí
mǐn mí
ěr mí
liú mí
shuāi mí
máo mǐ
fú mí
yún mí
bō mí
bǐ mí
cū mí
xián mí
guǐ mí
nié mí
biān mí
jiān mí
yí mí
màn mí
fēng mǐ
yín mí
fén mí
huàn mí
qiáng mí
wěi mǐ
jī mí
jīng mí
báo mí
zhà mí
jiān mí
xū mí
fú mí
wēi mí
cuī mí
sháo mí
yú mí
jī mí
chī mí
huī mí
rǒng mí
pī mǐ
tiǎn mí
nuò mí
lí mí
tuó mí
guī mí
jiān mí
wěi mǐ
fēng mí
màn mí
mù mí
xiān mí
yǐ mí
xiāng mí
dì mǐ
xián mí
qí mí
kuā mí
fēng mí
páng mí
曼靡mànmí
(1) 形容声音轻柔细长
英long and soft⒈ 形容乐声悠长而柔和。
引南朝梁萧统《七契》:“与金石而鏗鏘,共丝竹而曼靡。”
⒉ 指美人。
引清魏源《默觚下·治篇二》:“奸声在堂,諛舌在旁,曼靡在床,醲醴在觴。”
⒊ 指女子柔美的情态。
引清刘銮《五石瓠·冠佩》:“士夫而为妇女之曼靡,寧非邪类?”
声调轻细悦耳。