bǐ ruò
bǐ shí
bǐ shì
bǐ fù
bǐ zhí
bǐ yǔ
bǐ yán
bǐ zhǐ
bǐ chì
bǐ pò
bǐ jìn
bǐ dù
bǐ lèi
bǐ shí
bǐ jiàn
bǐ xiǎo
bǐ pǔ
bǐ jiàn
bǐ tǎn
bǐ xià
bǐ sāi
bǐ xiá
bǐ zī
bǐ mí
bǐ shēng
bǐ lì
bǐ wěi
bǐ zào
bǐ zhì
bǐ lòu
bǐ yě
bǐ jiè
bǐ gǒu
bǐ nè
bǐ zhì
bǐ qiǎn
bǐ rǒng
bǐ jiāng
bǐ bó
bǐ bèi
bǐ bào
bǐ qū
bǐ zhuō
bǐ jiā
bǐ shì
bǐ huái
bǐ kuàng
bǐ lǐ
bǐ nìng
bǐ rú
bǐ miù
bǐ ǎi
bǐ zhì
bǐ jiàn
bǐ yàn
bǐ xīn
bǐ ǎn
bǐ xì
bǐ wù
bǐ sè
bǐ chēng
bǐ zá
bǐ làn
bǐ rén
bǐ chén
bǐ xùn
bǐ cóng
bǐ huì
bǐ xiào
bǐ dàn
bǐ cí
bǐ nüè
bǐ suì
bǐ hàn
bǐ tǔ
bǐ zǐ
bǐ sè
bǐ yàn
bǐ mèi
bǐ jì
bǐ zú
bǐ àn
bǐ dé
bǐ lüè
bǐ qì
bǐ sì
bǐ yì
bǐ yì
bǐ gù
bǐ jiàn
bǐ zhēng
bǐ yì
bǐ màn
bǐ è
bǐ àn
bǐ gài
bǐ dùn
bǐ guó
bǐ miù
bǐ xiè
bǐ lǎo
bǐ liú
bǐ bì
bǐ tè
bǐ tán
bǐ sú
bǐ yì
bǐ yí
bǐ xiàn
bǐ qì
bǐ xiè
bǐ jiǎn
bǐ liè
bǐ xiè
bǐ suǒ
bǐ yū
bǐ yāo
bǐ lìn
bǐ zhà
bǐ sài
bǐ màn
bǐ shì
bǐ dú
bǐ fū
bǐ yú
bǐ bèi
bǐ lǚ
bǐ yuàn
bǐ lìn
bǐ bèi
bǐ cù
yún mí
tuí mǐ
xié mí
xiāo mí
lì mí
fú mí
jí mí
xū mí
zhèn mí
jǐng mí
qīng mí
róu mí
bì mí
sháo mí
jiān mí
jīng mí
chǐ mí
huī mí
tài mí
guī mí
xiāng mí
bēi mí
cū mí
páng mí
wěi mǐ
tuó mǐ
jiāng mí
guǐ mí
fēng mí
gōng mí
jiāo mí
fú mí
yú mí
mí mí
nuò mí
làn mí
nié mí
shuāi mí
míng mí
mù mí
liú mí
qiáng mí
xié mí
yǐ mí
qí mí
cǎo mí
fēng mí
bǐ mí
dòu mí
jī mí
xián mí
qǐ mí
huò mí
yín mí
yán mí
dì mǐ
qīng mí
jiān mí
fēng mí
xī mí
huàn mí
yí mí
mǐn mí
yǎn mí
xián mí
màn mí
yǐ mí
fèi mí
bō mí
huá mí
cuī mí
shē mí
báo mí
jī mí
tōu mí
tiǎn mí
yào mí
lí mí
xiān mí
chī mí
xián mí
diāo mí
wěi mǐ
ěr mí
dī mí
kuā mí
rǒng mí
huī mí
miào mí
chen mí
zhà mí
diāo mí
biān mí
máo mǐ
fēng mǐ
yàn mí
fén mí
qióng mí
wēi mí
màn mí
pī mǐ
tuó mí
wěi mǐ
jiān mí
⒈ 鄙俚柔弱。
引唐元稹《莺莺传》:“是用託短章,愿自陈启。犹惧兄之见难,是用鄙靡之词,以求其必至。”
鄙bǐ(1)(形)粗俗;低下:~俗(粗俗;庸俗)|卑~。(2)(代)谦辞;旧时用于自称:~人|~意|~见。(3)(动)〈书〉轻视;看不起:~视|~弃(看不起;厌恶)。(4)(名)〈书〉边远的地方:边~。
靡读音:mí,mǐ[ mí ]浪费:~费。奢~。