shē mí
shē fèi
shē dàng
shē qiú
shē tài
shē bǐ
shē zòng
shē báo
shē mí
shē tài
shē yù
shē nüè
shē wàng
shē zhà
shē tài
shē zhē
shē yì
shē yuàn
shē dàng
shē yì
shē jiàn
shē ruì
shē yì
shē chǐ
shē fàng
shē tài
shē shàng
shē yù
shē ào
shē mí
shē háo
shē jìng
shē guǎng
shē tán
shē xiǎng
shē huá
shē yín
yún mí
cuī mí
xiāng mí
bì mí
yú mí
jiān mí
guī mí
tōu mí
màn mí
tiǎn mí
bēi mí
pī mǐ
yǐ mí
biān mí
bō mí
jǐng mí
tuó mí
jīng mí
yào mí
huá mí
xié mí
fēng mí
huī mí
yǎn mí
yàn mí
chen mí
làn mí
guǐ mí
wěi mǐ
jiān mí
gōng mí
chī mí
dì mǐ
rǒng mí
zhèn mí
wěi mǐ
qí mí
báo mí
wēi mí
qīng mí
fén mí
xié mí
jī mí
dòu mí
shuāi mí
tài mí
qióng mí
jī mí
diāo mí
sháo mí
fēng mǐ
yǐ mí
xiān mí
qiáng mí
huī mí
zhà mí
fēng mí
tuí mǐ
lì mí
xiāo mí
qǐ mí
miào mí
wěi mǐ
bǐ mí
diāo mí
chǐ mí
cū mí
jiān mí
páng mí
mí mí
míng mí
xián mí
jiāo mí
nié mí
yí mí
mǐn mí
yán mí
fēng mí
dī mí
máo mǐ
màn mí
jí mí
fú mí
huàn mí
nuò mí
huò mí
xī mí
tuó mǐ
xū mí
ěr mí
qīng mí
shē mí
xián mí
mù mí
xián mí
fèi mí
lí mí
cǎo mí
jiāng mí
yín mí
kuā mí
fú mí
liú mí
róu mí
奢靡shēmí
(1) 指生活奢侈,挥霍无度
例众人皆以奢靡为荣,吾心独以俭素为美。——宋·司马光《训俭示康》英extravagant⒈ 亦作“奢糜”。奢侈靡费。
引《汉书·地理志下》:“嫁取送死奢靡。”
《新唐书·魏徵传》:“上奢靡而望下朴素;力役广而冀农业兴,不可得已。”
清昭槤《啸亭杂录·军营之奢》:“军中奢糜之风,实古今之所未有也。”
丁玲《韦护》第三章:“他示意人们去参观,那象一个堕落的奢糜的销金窟。”
奢侈浪费,不知节制。