chōng jī
huán jī
sì jī
bó jī
huán jī
jiá jī
qián jī
tuò jī
qiáng jī
cè jī
kàng jī
bèng jī
chuí jī
fèn jī
zhuī jī
zǔ jī
gǔ jī
shǎng jī
jì jī
qián jī
hōng jī
qián jī
pāi jī
chū jī
huī jī
quán jī
diǎn jī
yuǎn jī
chù jī
zhuó jī
yíng jī
bào jī
lèi jī
kǎo jī
pū jī
nì jī
yāo jī
chāo jī
yòu jī
chōng jī
páng jī
zhǎng jī
dòu jī
dǎ jī
yāo jī
léi jī
jiā jī
liè jī
biān jī
tíng jī
zhì jī
kòu jī
lán jī
chuí jī
guǐ jī
chuí jī
chī jī
chú jī
táng jī
zhē jī
zhàn jī
hōng jī
dǐ jī
dǔ jī
bǒ jī
tà jī
jìn jī
zhà jī
gé jī
shè jī
jué jī
chāo jī
zhuàng jī
téng jī
pǒu jī
dàng jī
fǎn jī
qiāng jī
zhuī jī
cì jī
jí jī
dàn jī
mù jī
fù jī
kāi jī
niè jī
měng jī
jié jī
xiāng jī
shuǐ jī
hé jī
fú jī
cù jī
héng jī
bào jī
qiāo jī
pào jī
cù jī
pǔ jī
jū jī
ōu jī
kuáng jī
zhǒu jī
zǎn jī
huí jī
dōu jī
gōng jī
pēng jī
pái jī
bó jī
léi jī
piāo jī
pò jī
pēng jī
jiān jī
sǔn jī
dǐ jī
zhèn jī
kòu jī
jiǎo jī
yóu jī
yǎn jī
lián jī
ōu jī
diàn jī
xí jī
tǐng jī
shǎn jī
tū jī
jié jī
bàng jī
xiàn jī
bǔ jī
⒈ 用棍棒击打。
引《明史·吴兑传》:“市者或潜盗所鬻马, 兑使人棓击之。”
⒉ 攻击,抨击。
引清王鸣盛《蛾术编·壁中书有礼记兼经与记言之又有左传》:“由此观之,壁中所得之数,以刘歆、许慎所説为正,至《家语》, 王肃私定,借此作棓击郑氏张本,何足为凭?”
1. 古同“棒”,棒子。
2. 连枷,一种农具。
3. 星宿名,“天棓”的简称。
4. 根。
击读音:jī击jī(1)(动)打;敲打:~鼓|~掌|旁敲侧~。(2)(动)攻打:袭~|游~|声东~西。(3)(动)碰;接触:冲~|撞~|目~(亲眼看见)。