chuí jī
pū jī
xiàn jī
léi jī
niè jī
fèn jī
shǎng jī
mù jī
zhàn jī
dòu jī
zhǎng jī
zhèn jī
yǎn jī
dǎ jī
sì jī
zhuī jī
dǐ jī
guǐ jī
zhuó jī
ōu jī
kàng jī
cè jī
xiāng jī
bǔ jī
cù jī
cù jī
chōng jī
shuǐ jī
huán jī
chuí jī
gōng jī
pēng jī
qián jī
diǎn jī
zǎn jī
zhà jī
bǒ jī
tǐng jī
huī jī
shǎn jī
lán jī
pái jī
lèi jī
chú jī
jiǎo jī
qiāo jī
zhē jī
yāo jī
bào jī
bèng jī
yāo jī
zhì jī
jū jī
chù jī
fú jī
kǎo jī
tíng jī
bào jī
zǔ jī
qián jī
dǔ jī
jìn jī
yòu jī
pò jī
jiá jī
bó jī
yíng jī
jì jī
jiān jī
biān jī
huí jī
hōng jī
kòu jī
pēng jī
léi jī
páng jī
dōu jī
bó jī
nì jī
kòu jī
jié jī
jí jī
gé jī
huán jī
dàn jī
zhuī jī
kuáng jī
fù jī
yóu jī
fǎn jī
shè jī
jué jī
liè jī
zhǒu jī
chuí jī
pǔ jī
xí jī
dǐ jī
chāo jī
pào jī
qiáng jī
táng jī
dàng jī
qiāng jī
bàng jī
jié jī
téng jī
yuǎn jī
chū jī
piāo jī
jiā jī
hōng jī
měng jī
gǔ jī
chāo jī
qián jī
zhuàng jī
lián jī
tuò jī
chōng jī
sǔn jī
pǒu jī
cì jī
ōu jī
chī jī
pāi jī
héng jī
kāi jī
quán jī
tū jī
hé jī
tà jī
diàn jī
⒈ 雷霆轰击。
引汉蔡邕《太尉乔公碑》:“拔贤如旋流,讨恶如霆击。”
南朝梁刘潜《谢晋安王赐宜城酒启》:“倾耳求音,不闻霆击。”
⒉ 比喻用重兵猛击。
引《汉书·匈奴传下》:“今既发兵,宜纵先至者,令臣尤(严尤 )等深入霆击,且以创艾胡虏。”
《明史·方国珍传》:“方主上霆击电掣,至于婺州。”
⒊ 形容声势迅疾猛烈。
引《文选·司马相如<子虚赋>》:“雷动猋至,星流霆击。”
吕延济注:“言车骑击射迅疾也。”
汉陈琳《为曹洪与魏文帝书》:“星流景集,飇奋霆击。”
陈炽《议院》:“华盛顿以编户之细民,苦英人之虐政,风驰霆击,崛起美洲。”
快速攻击,声势如急雷。
霆tíng(名)暴雷、霹雳。
击读音:jī击jī(1)(动)打;敲打:~鼓|~掌|旁敲侧~。(2)(动)攻打:袭~|游~|声东~西。(3)(动)碰;接触:冲~|撞~|目~(亲眼看见)。