yíng shēng
yíng liǎn
yíng qǐng
yíng qì
yíng fēng
yíng bīn
yíng jī
yíng féng
yíng xiāo
yíng qīn
yíng nì
yíng nián
yíng huān
yíng qiū
yíng yī
yíng chéng
yíng jiàn
yíng wàng
yíng hé
yíng xié
yíng xiào
yíng dǎo
yíng suí
yíng fèi
yíng dòu
yíng gé
yíng xīn
yíng fù
yíng zhěn
yíng fèng
yíng shuāng
yíng zhì
yíng yì
yíng zào
yíng sòng
yíng jià
yíng xià
yíng rén
yíng pǔ
yíng dài
yíng méi
yíng huì
yíng jìn
yíng yán
yíng lì
yíng móu
yíng sài
yíng yǎng
yíng hǔ
yíng chē
yíng rì
yíng chèn
yíng jiě
yíng luán
yíng láo
yíng hūn
yíng qǔ
yíng dì
yíng chén
yíng bài
yíng shén
yíng cháo
yíng jù
yíng chén
yíng dí
yíng tóu
yíng rèn
yíng hán
yíng fù
yíng ā
yíng dōng
yíng lái
yíng xiáng
yíng kè
yíng yà
yíng jiē
yíng fù
yíng liú
yíng fēng
yíng dì
yíng zhàn
yíng shòu
yíng hòu
yíng miàn
yíng mén
yíng jiàng
yíng huǒ
yíng bì
shè jī
hōng jī
táng jī
zhuī jī
jiá jī
qián jī
chōng jī
xiàn jī
yòu jī
zhèn jī
chū jī
guǐ jī
chuí jī
pái jī
jì jī
chī jī
huí jī
jí jī
shǎn jī
yóu jī
dòu jī
chuí jī
sǔn jī
téng jī
yāo jī
bào jī
piāo jī
diǎn jī
tuò jī
qiāo jī
cù jī
kǎo jī
qiáng jī
gōng jī
gé jī
tǐng jī
dǔ jī
jué jī
jié jī
jié jī
zhà jī
biān jī
léi jī
lán jī
bó jī
fèn jī
dǐ jī
zǔ jī
dǎ jī
cì jī
fù jī
chāo jī
zhuàng jī
hōng jī
niè jī
kuáng jī
pǔ jī
xiāng jī
fú jī
chú jī
chāo jī
bào jī
qián jī
chuí jī
pēng jī
chù jī
zhǎng jī
bǒ jī
gǔ jī
ōu jī
páng jī
kòu jī
tà jī
ōu jī
kàng jī
huán jī
nì jī
pào jī
qián jī
jū jī
kāi jī
cè jī
hé jī
liè jī
yíng jī
bàng jī
měng jī
dōu jī
pāi jī
pò jī
léi jī
lián jī
zhuī jī
lèi jī
tíng jī
xí jī
jiān jī
jiā jī
quán jī
zhǒu jī
huī jī
mù jī
qiāng jī
diàn jī
fǎn jī
zhuó jī
yuǎn jī
huán jī
zhì jī
yāo jī
kòu jī
shǎng jī
héng jī
pū jī
jìn jī
shuǐ jī
bó jī
sì jī
dàn jī
bèng jī
dǐ jī
jiǎo jī
pǒu jī
tū jī
zǎn jī
bǔ jī
dàng jī
chōng jī
yǎn jī
cù jī
zhàn jī
pēng jī
zhē jī
迎击yíngjī
(1) 朝着敌人来的方向进行攻击;迎面痛击之意
例迎击[.好工具]歪风英repulse attacks⒈ 对着敌人来的方向攻击。 《史记·伍子胥列传》:“楚昭王使公子囊瓦将兵伐吴。
引吴使伍员迎击,大破楚军於豫章。”
《后汉书·刘玄传》:“荆州牧某发奔命二万人攻之, 匡等相率迎击於云杜,大破牧军。”
周而复《上海的早晨》第三部四五:“他屏住呼吸,紧紧抓着凳子的腿,在准备迎击。”
迎面攻击。
迎yíng(1)(动)迎接;迎合:~春|~风|~候|~送|欢~|出~|逢~|欢~|阿谀逢~|曲意逢~。(2)(副)向着;冲着:~面|~风|~亲|~娶|~击|~头|~战|~头痛击。
击读音:jī击jī(1)(动)打;敲打:~鼓|~掌|旁敲侧~。(2)(动)攻打:袭~|游~|声东~西。(3)(动)碰;接触:冲~|撞~|目~(亲眼看见)。