pǒu jī
bèng jī
ōu jī
cù jī
zhèn jī
dōu jī
chú jī
fèn jī
huán jī
jí jī
tuò jī
yāo jī
sì jī
jié jī
jiā jī
dǎ jī
dòu jī
chuí jī
yuǎn jī
zhǎng jī
diàn jī
lèi jī
chū jī
jiǎo jī
pū jī
zhuó jī
gǔ jī
yòu jī
xiàn jī
pào jī
léi jī
bó jī
cù jī
zhuī jī
tū jī
téng jī
měng jī
xí jī
sǔn jī
chuí jī
liè jī
niè jī
fǎn jī
bó jī
pāi jī
páng jī
jìn jī
piāo jī
bàng jī
dǔ jī
tǐng jī
zhē jī
ōu jī
gōng jī
kàng jī
zhàn jī
bǒ jī
pò jī
lán jī
hé jī
pái jī
jué jī
diǎn jī
pēng jī
chī jī
zǎn jī
fù jī
héng jī
jiá jī
qiāo jī
pēng jī
tà jī
dǐ jī
huī jī
shuǐ jī
jū jī
yóu jī
guǐ jī
shǎng jī
qián jī
kòu jī
qián jī
yǎn jī
kǎo jī
fú jī
kòu jī
dàn jī
gé jī
chōng jī
zhà jī
xiāng jī
léi jī
nì jī
zǔ jī
zhuàng jī
chù jī
zhì jī
chuí jī
biān jī
tíng jī
hōng jī
chāo jī
cì jī
zhǒu jī
quán jī
kuáng jī
huán jī
bào jī
yāo jī
shǎn jī
shè jī
lián jī
yíng jī
hōng jī
chōng jī
dǐ jī
qián jī
bǔ jī
jì jī
pǔ jī
zhuī jī
bào jī
qiāng jī
chāo jī
mù jī
táng jī
jié jī
jiān jī
cè jī
huí jī
kāi jī
dàng jī
qiáng jī
⒈ 战国齐人令车交驰,以毂相击为乐的一种活动。 《晏子春秋·杂下二》:“齐人甚好轂击,相犯以为乐。禁之不止。
引晏子患之,迺为新车良马,出与人相犯也。曰:‘轂击者不祥,臣其祭祀不顺,居处不敬乎!’下车弃而去之。然后国人乃不为。”
明陈继儒《枕谭·毂击》:“苏秦称临淄﹝涂﹞中,车轂击以为盛。其义何居?按《乐府》云, 齐人本好轂击相犯以为乐也。”
⒉ 车子来往,其毂相击。形容交往频繁。
引汉桓宽《盐铁论·刺权》:“贵人之家,云行於涂,轂击於道。”
《汉书·匈奴传下》:“虽智者劳心於内,辩者轂击於外,犹不若未然之时也。”
颜师古注:“言使车交驰,其轂相击也。”
南朝梁何逊《拟轻薄篇》:“轂击晨已喧,肩排暝不息。”
宋苏轼《和陶诗·和咏二疏》:“世途方轂击,谁肯行此路。”
车轮中心的圆木。车毂
借指车。朱轮华毂
击读音:jī击jī(1)(动)打;敲打:~鼓|~掌|旁敲侧~。(2)(动)攻打:袭~|游~|声东~西。(3)(动)碰;接触:冲~|撞~|目~(亲眼看见)。