kòu dāo
kòu xún
kòu guān
kòu xiè
kòu zhěn
kòu lú
kòu sǎng
kòu yè
kòu yì
kòu bài
kòu dǎ
kòu shǒu
kòu qǐng
kòu mén
kòu hūn
kòu jiàn
kòu ān
kòu yuán
kòu tóu
kòu zhù
kòu chǐ
kòu bié
kòu quē
kòu kòu
kòu wèn
kòu sàng
kòu shuò
kòu cí
kòu xīn
kòu chéng
kòu yì
kòu lè
kòu xián
kòu mǎ
kòu zī
kòu jī
kòu jiǎo
niè jī
tuò jī
zhuī jī
pò jī
fèn jī
xiàn jī
dōu jī
jiā jī
xí jī
fú jī
chāo jī
cù jī
ōu jī
liè jī
léi jī
tū jī
kàng jī
jié jī
diǎn jī
bǔ jī
chuí jī
chuí jī
yǎn jī
kòu jī
lián jī
qián jī
yíng jī
yuǎn jī
zǎn jī
yóu jī
měng jī
dàn jī
hé jī
dǐ jī
jí jī
guǐ jī
lèi jī
yāo jī
dǐ jī
fǎn jī
jué jī
yāo jī
gé jī
bào jī
bǒ jī
jiān jī
yòu jī
zhàn jī
héng jī
jié jī
zhà jī
zhuàng jī
jiǎo jī
shè jī
chū jī
hōng jī
dàng jī
jì jī
zhǎng jī
jìn jī
ōu jī
mù jī
quán jī
zhē jī
diàn jī
kuáng jī
dǎ jī
zhuó jī
qián jī
biān jī
shǎng jī
dòu jī
zhì jī
zǔ jī
cè jī
zhèn jī
qiāng jī
pū jī
páng jī
qiáng jī
chī jī
chú jī
huī jī
cù jī
téng jī
chāo jī
qiāo jī
nì jī
pēng jī
huí jī
chōng jī
zhǒu jī
tíng jī
kǎo jī
bó jī
sǔn jī
pǔ jī
fù jī
kāi jī
shuǐ jī
bó jī
pāi jī
pái jī
qián jī
hōng jī
léi jī
bào jī
tà jī
bàng jī
huán jī
jiá jī
jū jī
huán jī
pào jī
tǐng jī
dǔ jī
bèng jī
gōng jī
chuí jī
chōng jī
pǒu jī
táng jī
gǔ jī
pēng jī
zhuī jī
piāo jī
cì jī
shǎn jī
chù jī
xiāng jī
kòu jī
sì jī
lán jī
叩击kòujī
(1) 叩打,多用于比喻
例她的诉说叩击着我的心弦英knock⒈ 后以“叩击”比喻向有学识者发问。
引《礼记·学记》:“善待问者如撞鐘,叩之以小者则小鸣,叩之以大者则大鸣。”
宋范仲淹《举许渤签署陕府判官事状》:“﹝许渤﹞復通经术,长於论议,苟非叩击,似不能言。”
⒉ 敲击。多指敲门。
引清东轩主人《述异记·医生遇鬼》:“医復冒雨而走,遥认一亲戚之宅,极力叩击。”
秦牧《漫记端木蕻良》:“年青的时候他告诉我的一句话,就又来叩击我的心扉。”
叩kòu kòu(名)初生的小鸟。
击读音:jī击jī(1)(动)打;敲打:~鼓|~掌|旁敲侧~。(2)(动)攻打:袭~|游~|声东~西。(3)(动)碰;接触:冲~|撞~|目~(亲眼看见)。