mò gōng
mò běn
mò jú
mò chén
mò kè
mò xiān
mò lǜ
mò yáng
mò bīng
mò lì
mò méi
mò yūn
mò shuāi
mò zhī
mò xuǎn
mò zhàng
mò qǐ
mò bǎo
mò zhì
mò shěn
mò cái
mò tóng
mò hén
mò méng
mò chì
mò zǐ
mò chéng
mò qíng
mò qīng
mò yì
mò miàn
mò chì
mò chí
mò tāi
mò cǎi
mò chì
mò fǎ
mò cè
mò tiē
mò yán
mò kè
mò xíng
mò yùn
mò shòu
mò dié
mò xiàn
mò hēi
mò xǐ
mò cè
mò yā
mò lǜ
mò zhú
mò mò
mò jiā
mò guān
mò fú
mò dìng
mò má
mò yù
mò juàn
mò jǐng
mò shǒu
mò yǔ
mò cǎn
mò chē
mò mó
mò xì
mò fēng
mò sè
mò dǒu
mò lù
mò yā
mò zhuāng
mò zhào
mò zhū
mò bǐ
mò wán
mò huī
mò zhǐ
mò xué
mò yín
mò shān
mò hé
mò jìng
mò méng
mò shì
mò tái
mò rán
mò shuǐ
mò hún
mò hǎi
mò zhuāng
mò huā
mò chì
mò shuāi
mò miào
mò lín
mò é
mò bǎn
mò jì
mò tū
mò jūn
mò shì
mò lán
mò chī
mò náng
mò jīng
mò yú
mò pǐ
mò yú
mò zhě
mò chǔ
mò yī
mò chǎng
mò pì
mò rǎn
mò bǎn
chí zhú
zōng zhú
huáng zhú
qí zhú
bā zhú
jiàn zhú
yín zhú
mèi zhú
sī zhú
fāng zhú
xiù zhú
chuī zhú
qīng zhú
xiū zhú
māo zhú
kū zhú
pǐn zhú
xiāng zhú
xiè zhú
chī zhú
jǐn zhú
jiāo zhú
qí zhú
xiū zhú
ròu zhú
tiān zhú
kǔ zhú
jī zhú
hán zhú
kàn zhú
gé zhú
gū zhú
pèi zhú
bèng zhú
tóng zhú
jīn zhú
ruò zhú
qióng zhú
páo zhú
shù zhú
shēn zhú
yún zhú
qì zhú
mò zhú
pào zhú
àn zhú
pò zhú
mì zhú
kū zhú
lóng zhú
huáng zhú
bào zhú
bǐ zhú
hàn zhú
guì zhú
cè zhú
háo zhú
pú zhú
guì zhú
zǐ zhú
mèng zhú
shí zhú
jī zhú
zuó zhú
yì zhú
huáng zhú
dì zhú
tǒng zhú
kōng zhú
jīn zhú
máo zhú
fú zhú
lù zhú
bān zhú
pōu zhú
xún zhú
kē zhú
cuì zhú
lěng zhú
shí zhú
chéng zhú
biān zhú
bān zhú
sè zhú
xì zhú
cí zhú
hàn zhú
ruì zhú
lèi zhú
diàn zhú
zǐ zhú
diān zhú
miào zhú
nán zhú
tóng zhú
gū zhú
lóng zhú
liáo zhú
lù zhú
nán zhú
jiàn zhú
lè zhú
cán zhú
hé zhú
qióng zhú
lè zhú
tù zhú
yǎn zhú
dí zhú
cì zhú
xiào zhú
tán zhú
jiǔ zhú
jiū zhú
lú zhú
dān zhú
qióng zhú
fèng zhú
fú zhú
máo zhú
chái zhú
biān zhú
shuǐ zhú
kūn zhú
sōng zhú
yǔ zhú
bāo zhú
dí zhú
kǔ zhú
hēi zhú
zhàng zhú
lǐn zhú
chǔ zhú
cí zhú
yú zhú
mù zhú
fēn zhú
ruò zhú
sǎo zhú
táo zhú
yù zhú
hǔ zhú
xǐ zhú
⒈ 墨画的竹子。相传始于唐吴道子。一说,始于五代郭崇韬之妻李氏。
引元夏文彦《图绘宝鉴》卷二:“﹝李夫人﹞月夕独坐南轩,竹影婆娑可喜,即起挥毫濡墨,模写窗纸上,明日视之,生意具足。或云自是人间往往效之,遂有墨竹。”
清钱泳《履园丛话·收藏·元》:“顾安字定之,善画墨竹。 吴仲珪以苍老胜, 定之以秀色胜也。”
曹禺《北京人》第一幕:“墙上挂着一幅淡远秀劲的墨竹,看来似乎装裱得不久。”
⒉ 竹的一种。
引宋黄休复《茅亭客话·滕处士》:“有丝竹,叶细而青,茎瘦而紫,亦谓之墨竹。”
国画中用墨画的竹子。
墨mò(1)(名)写字绘画的用品;用煤烟或松烟等制成的黑色块状物;间或有用其他材料制成别种颜色的;也指用墨和水研出的汁。(2)(名)泛指写字、绘画或印刷用的某种颜料。(3)(名)写的字和画的画。(4)(名)比喻学问或读书识字的能力。(5)(名)黑。(6)(名)古代的一种刑罚;刺面或额;染黑色;作为标记。也叫黥。(7)(名)(Mò)姓。(8)(名)指墨西哥:~洋(墨西哥银元)。
竹读音:zhú[ zhú ]1. 常绿多年生植物,春日生笋,茎有很多节,中间是空的,质地坚硬,种类很多。可制器物,又可做建筑材料:竹子。竹叶。竹笋。竹编(用竹篾编制的工艺品)。竹刻。
2. 指竹制管乐器:金石丝竹。
3. 中国古代乐器八音之一。
4. 姓。