mò zǐ
mò cǎi
mò yùn
mò pǐ
mò tóng
mò méng
mò yú
mò xǐ
mò é
mò qīng
mò zhì
mò dǒu
mò hǎi
mò yín
mò xiān
mò má
mò yù
mò yī
mò hēi
mò jì
mò dìng
mò zhū
mò miào
mò jú
mò méi
mò chí
mò huā
mò zhào
mò lín
mò hén
mò shòu
mò yūn
mò chì
mò xì
mò chì
mò chén
mò jǐng
mò shuāi
mò yú
mò cè
mò jūn
mò yǔ
mò lǜ
mò zhú
mò shǒu
mò kè
mò hún
mò tāi
mò sè
mò cè
mò chì
mò xué
mò shì
mò zhuāng
mò jiā
mò yā
mò běn
mò shān
mò lǜ
mò mò
mò chéng
mò chǔ
mò zhuāng
mò zhī
mò pì
mò chì
mò qíng
mò lì
mò jīng
mò náng
mò zhàng
mò dié
mò kè
mò yā
mò bǐ
mò yáng
mò yì
mò mó
mò rán
mò bīng
mò hé
mò cái
mò fēng
mò shuāi
mò fú
mò lán
mò guān
mò bǎo
mò shì
mò bǎn
mò juàn
mò huī
mò jìng
mò zhǐ
mò miàn
mò chē
mò tū
mò shěn
mò tiē
mò fǎ
mò xíng
mò lù
mò méng
mò yán
mò xuǎn
mò chī
mò wán
mò rǎn
mò shuǐ
mò cǎn
mò qǐ
mò bǎn
mò chǎng
mò gōng
mò xiàn
mò tái
mò zhě
xián qīng
shì qīng
gōng qīng
lǜ qīng
zhōng qīng
xià qīng
zhū qīng
yà qīng
gōng qīng
jì qīng
shàng qīng
kē qīng
huā qīng
cái qīng
chǐ qīng
sì qīng
yuè qīng
dà qīng
kè qīng
cān qīng
nèi qīng
zhèng qīng
shàng qīng
jù qīng
guǐ qīng
jù qīng
mìng qīng
fāng qīng
chūn qīng
jiè qīng
sū qīng
dōng qīng
guì qīng
míng qīng
sān qīng
cì qīng
xuàn qīng
lěng qīng
xuán qīng
qī qīng
qīng qīng
shuì qīng
liè qīng
lè qīng
jīng qīng
bǎo qīng
shǎo qīng
mò qīng
qiū qīng
yù qīng
jiǒng qīng
xìng qīng
xún qīng
zōng qīng
mǎ qīng
qìng qīng
ài qīng
xiān qīng
jí qīng
liù qīng
jīng qīng
guó qīng
zhǎng qīng
zhòng qīng
gū qīng
jiǔ qīng
huái qīng
èr qīng
⒈ 文人的别称。
引唐孟浩然《送袁太祝尉豫章》诗:“随牒牵黄綬,离羣会墨卿。”
宋叶适《徐道晖墓志铭》:“发今人未悟之机,回百年已废之学,使后復言唐诗自君始,不亦词人墨卿之一快也!”
清王夫之《南岳赋》:“墨卿韵留于金石,琴客曲写其猗兰。”
⒉ 墨的戏称。按,文中的四人为毛纯、罗文、墨卿、楮先生,各指笔、砚、墨、纸。
引宋苏轼《万石君罗文传》:“是时墨卿、楮先生,皆以能文得幸。而四人同心,相得欢甚,时人以为文苑四贵。”
墨mò(1)(名)写字绘画的用品;用煤烟或松烟等制成的黑色块状物;间或有用其他材料制成别种颜色的;也指用墨和水研出的汁。(2)(名)泛指写字、绘画或印刷用的某种颜料。(3)(名)写的字和画的画。(4)(名)比喻学问或读书识字的能力。(5)(名)黑。(6)(名)古代的一种刑罚;刺面或额;染黑色;作为标记。也叫黥。(7)(名)(Mò)姓。(8)(名)指墨西哥:~洋(墨西哥银元)。
卿读音:qīng卿qīng(1)(名)古时高级官员:~相。(2)(名)古时君称臣。(3)(名)古时夫妻或好朋友之间表示亲爱的称呼。(4)(名)(Qīnɡ)姓。