mò bǐ
mò lì
mò chī
mò chéng
mò zhào
mò shuāi
mò zhū
mò yī
mò shuāi
mò guān
mò chì
mò lán
mò cǎi
mò yín
mò yǔ
mò jǐng
mò běn
mò tái
mò qǐ
mò lǜ
mò xíng
mò xì
mò jú
mò méi
mò hé
mò tū
mò jiā
mò wán
mò zǐ
mò zhě
mò zhī
mò hún
mò zhuāng
mò zhuāng
mò xiān
mò bǎn
mò yù
mò rǎn
mò fēng
mò xǐ
mò chì
mò mò
mò bǎn
mò shān
mò hén
mò cè
mò lù
mò má
mò chǔ
mò zhì
mò bǎo
mò náng
mò tiē
mò méng
mò shǒu
mò qīng
mò miào
mò huā
mò chí
mò dǒu
mò lín
mò juàn
mò shì
mò é
mò méng
mò chē
mò kè
mò chì
mò miàn
mò tāi
mò jūn
mò yú
mò huī
mò rán
mò mó
mò dìng
mò zhú
mò yā
mò qíng
mò shěn
mò pì
mò zhàng
mò chén
mò hǎi
mò jì
mò jīng
mò kè
mò zhǐ
mò gōng
mò xué
mò bīng
mò yú
mò jìng
mò dié
mò yáng
mò hēi
mò chǎng
mò cǎn
mò shuǐ
mò yì
mò shì
mò cè
mò yūn
mò yā
mò xuǎn
mò cái
mò shòu
mò chì
mò fǎ
mò yùn
mò yán
mò pǐ
mò fú
mò sè
mò tóng
mò lǜ
mò xiàn
dān tiē
cǎo tiē
níng tiē
fèng tiē
quán tiē
rǔ tiē
jūn tiē
jiǎn tiē
yù tiē
jiān tiē
hūn tiē
bào tiě
lèi tiē
wén tiē
jiǎn tiē
tái tiē
cóng tiē
dài tiē
píng tiē
hēi tiě
jiǎ tiē
guān tiē
jūn tiě
zì tiè
mó tiē
quán tiē
fú tiē
jí tiē
bù tiē
gù tiē
yī tiē
jiǎn tiě
lùn tiē
xíng tiē
bǔ tiē
piào tiē
dìng tiē
quàn tiē
fù tiē
yǔn tiē
gēng tiě
shū tiē
yāo tiē
é tiē
míng tiě
tǐ tiē
bǎng tiē
yù tiē
yù tiē
yíng tiē
jiào tiē
fáng tiē
bàng tiē
xiāng tiē
huàn tiě
níng tiē
fú tiē
tuǒ tiē
qiāng tiē
diào tiē
bài tiě
fǎ tiè
yán tiē
kuò tiē
pī tiē
juàn tiē
shuō tiē
dú tiē
shì tiě
jiē tiě
shú tiē
tián tiē
quán tiē
sù tiē
shǒu tiē
jiě tiē
huí tiē
lín tiè
qiān tiē
bǐ tiē
fǔ tiē
liù tiē
bǎng tiē
yào tiē
mǐ tiē
jīn tiē
xiè tiě
qǐng tiē
pǔ tiē
chū tiē
chūn tiě
huà tiè
hù tiē
gé tiē
jià tiē
yán tiē
bēi tiè
qián tiē
mò tiē
zhù tiē
jìn tiē
bǐng tiē
pò tiē
fǔ tiě
qǐng tiě
fú tiē
ān tiē
tái tiē
⒈ 法帖。指名家法书的拓本或印本。
引宋陆游《南唐书·后妃诸王传·黄氏》:“元宗、后主俱善书法……购藏钟王以来墨帖至多。”
宋曹士冕《法帖谱系·庐陵萧氏本》:“右先伯父太博作邑和州之仓山,得墨帖于丞相兗国刘公。”
明谢肇淛《五杂俎·人部三》:“大凡学古人书,当观真蹟,方得其运笔之一二,墨帖无为也。”
墨mò(1)(名)写字绘画的用品;用煤烟或松烟等制成的黑色块状物;间或有用其他材料制成别种颜色的;也指用墨和水研出的汁。(2)(名)泛指写字、绘画或印刷用的某种颜料。(3)(名)写的字和画的画。(4)(名)比喻学问或读书识字的能力。(5)(名)黑。(6)(名)古代的一种刑罚;刺面或额;染黑色;作为标记。也叫黥。(7)(名)(Mò)姓。(8)(名)指墨西哥:~洋(墨西哥银元)。
帖读音:tiè,tiě,tiē[ tiē ]1. 妥适:妥帖。安帖。
2. 顺从,驯服:服帖。俯首帖耳。
3. 姓。