儒臣


儒臣的组词


儒教

rú jiào

儒儒

rú rú

儒道

rú dào

儒经

rú jīng

儒业

rú yè

儒愞

rú nuò

儒典

rú diǎn

儒生

rú shēng

儒硎

rú xíng

儒贤

rú xián

儒史

rú shǐ

儒酸

rú suān

儒相

rú xiàng

儒绅

rú shēn

儒人

rú rén

儒风

rú fēng

儒囿

rú yòu

儒玄

rú xuán

儒硕

rú shuò

儒谨

rú jǐn

儒博

rú bó

儒仙

rú xiān

儒侣

rú lǚ

儒臣

rú chén

儒书

rú shū

儒乡

rú xiāng

儒雅

rú yǎ

儒化

rú huà

儒缓

rú huǎn

儒艮

rú gèn

儒冠

rú guān

儒柔

rú róu

儒行

rú xíng

儒官

rú guān

儒宗

rú zōng

儒党

rú dǎng

儒流

rú liú

儒素

rú sù

儒科

rú kē

儒馆

rú guǎn

儒学

rú xué

儒韵

rú yùn

儒豪

rú háo

儒墨

rú mò

儒厚

rú hòu

儒术

rú shù

儒宫

rú gōng

儒喆

rú zhé

儒侠

rú xiá

儒将

rú jiàng

儒巾

rú jīn

儒弱

rú ruò

儒先

rú xiān


上臣

shàng chén

贤臣

xián chén

孽臣

niè chén

阁臣

gé chén

波臣

bō chén

枢臣

shū chén

羁臣

jī chén

篡臣

cuàn chén

诈臣

zhà chén

宴臣

yàn chén

国臣

guó chén

刑臣

xíng chén

纯臣

chún chén

七臣

qī chén

蜂臣

fēng chén

虮臣

jǐ chén

边臣

biān chén

逋臣

bū chén

役臣

yì chén

僞臣

wěi chén

不臣

bù chén

重臣

zhòng chén

奸臣

jiān chén

省臣

shěng chén

秃臣

tū chén

豪臣

háo chén

旧臣

jiù chén

武臣

wǔ chén

亡臣

wáng chén

二臣

èr chén

民臣

mín chén

圉臣

yǔ chén

仆臣

pú chén

谠臣

dǎng chén

贞臣

zhēn chén

功臣

gōng chén

王臣

wáng chén

弗臣

fú chén

具臣

jù chén

众臣

zhòng chén

才臣

cái chén

附臣

fù chén

五臣

wǔ chén

郎臣

láng chén

群臣

qún chén

诚臣

chéng chén

儒臣

rú chén

遇臣

yù chén

桢臣

zhēn chén

辅臣

fǔ chén

河臣

hé chén

耆臣

qí chén

盲臣

máng chén

科臣

kē chén

邪臣

xié chén

谐臣

xié chén

内臣

nèi chén

漕臣

cáo chén

贵臣

guì chén

鸿臣

hóng chén

登臣

dēng chén

墨臣

mò chén

楚臣

chǔ chén

文臣

wén chén

台臣

tái chén

禄臣

lù chén

部臣

bù chén

迩臣

ěr chén

桑臣

sāng chén

藩臣

fān chén

主臣

zhǔ chén

人臣

rén chén

疆臣

jiāng chén

谀臣

yú chén

故臣

gù chén

斥臣

chì chén

将臣

jiàng chén

画臣

huà chén

信臣

xìn chén

外臣

wài chén

劳臣

láo chén

争臣

zhēng chén

宠臣

chǒng chén

逐臣

zhú chén

称臣

chēng chén

末臣

mò chén

君臣

jūn chén

大臣

dà chén

饰臣

shì chén

偪臣

bī chén

迁臣

qiān chén

命臣

mìng chén

死臣

sǐ chén

汉臣

hàn chén

从臣

cóng chén

远臣

yuǎn chén

蕃臣

fān chén

谟臣

mó chén

绌臣

chù chén

强臣

qiáng chén

鄙臣

bǐ chén

机臣

jī chén

兽臣

shòu chén

干臣

gàn chén

农臣

nóng chén

寺臣

sì chén

穑臣

sè chén

谊臣

yì chén

宾臣

bīn chén

佞臣

nìng chén

遗臣

yí chén

私臣

sī chén

生臣

shēng chén

列臣

liè chén

逃臣

táo chén

宫臣

gōng chén

几臣

jǐ chén

贱臣

jiàn chén

官臣

guān chén

至臣

zhì chén

诤臣

zhèng chén

背臣

bèi chén

忠臣

zhōng chén

阴臣

yīn chén

徕臣

lái chén

伪臣

wěi chén

老臣

lǎo chén

缧臣

léi chén

谏臣

jiàn chén

下臣

xià chén

抚臣

fǔ chén

冥臣

míng chén

宰臣

zǎi chén

霸臣

bà chén

骄臣

jiāo chén

谋臣

móu chén

侧臣

cè chén

誉臣

yù chén

畔臣

pàn chén

花臣

huā chén

禁臣

jìn chén

中臣

zhōng chén

表臣

biǎo chén

议臣

yì chén

嬖臣

bì chén

隶臣

lì chén

宝臣

bǎo chén

阃臣

kǔn chén

圣臣

shèng chén

良臣

liáng chén

吉臣

jí chén

近臣

jìn chén

瞑臣

míng chén

寄臣

jì chén

凡臣

fán chén

使臣

shǐ chén

畯臣

jùn chén

贰臣

èr chén

冢臣

zhǒng chén

免臣

miǎn chén

铨臣

quán chén

寡臣

guǎ chén

山臣

shān chén

曾臣

zēng chén

累臣

léi chén

戎臣

róng chén

侍臣

shì chén

枋臣

fāng chén

弼臣

bì chén

盗臣

dào chén

三臣

sān chén

常臣

cháng chén

咕臣

gū chén

荩臣

jìn chén

督臣

dū chén

孤臣

gū chén

虎臣

hǔ chén

献臣

xiàn chén

权臣

quán chén

逼臣

bī chén

鼎臣

dǐng chén

亵臣

xiè chén

家臣

jiā chén

直臣

zhí chén

燕臣

yàn chén

辞臣

cí chén

词臣

cí chén

名臣

míng chén

六臣

liù chén

逆臣

nì chén

讲臣

jiǎng chén

望臣

wàng chén

厂臣

chǎng chén

侵臣

qīn chén

柱臣

zhù chén

僭臣

jiàn chén

乱臣

luàn chén

微臣

wēi chén

雁臣

yàn chén

谗臣

chán chén

斗臣

dòu chén

媵臣

yìng chén

素臣

sù chén

士臣

shì chén

史臣

shǐ chén

计臣

jì chén

品臣

pǐn chén

小臣

xiǎo chén

材臣

cái chén

达臣

dá chén

拂臣

fú chén

道臣

dào chén

陪臣

péi chén

贼臣

zéi chén

世臣

shì chén

上一组词:轻型
下一组词:儒经

更多儒的组词

儒臣的意思


词语解释:

1.汉称博士官为儒臣。 2.泛指读书人出身的或有学问的大臣。

引证解释:

⒈ 汉称博士官为儒臣。

引汉扬雄《百官箴·博士箴》:“儒臣司典,敢告在宾。”

⒉ 泛指读书人出身的或有学问的大臣。

引《新唐书·宗室宰相传·李福》:“大中时, 党项羌震扰,议者以将臣贪牟产虏怨,议择儒臣治边。”
宋陈亮《及第谢恩和御赐诗韵》:“復讎自是平生志,勿谓儒臣鬢髮苍。”
清昭槤《啸亭杂录·太宗读金史》:“曾命儒臣翻译《三国志》及辽、金、元史、性理诸书,以教国人。”

网络解释:

儒臣

儒臣,汉语词汇。拼音:rú chén释义:1、汉 称博士官为儒臣。2、泛指读书人出身的或有学问的大臣。
更多臣的组词

儒臣详细解释


读音:rú

儒rú(1)(名)春秋时以孔子为代表的学派:~术|~生。(2)(名)旧时指读书人:~医|老~。

读音:chén

臣chén(1)(名)君主时代的官吏;有时也包括百姓:君~。(2)(名)官吏对皇帝上书或说话时的自称。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025