rú jiàng
rú xíng
rú xiāng
rú gèn
rú sù
rú xué
rú nuò
rú shēn
rú xián
rú zhé
rú guān
rú ruò
rú guǎn
rú mò
rú bó
rú xiān
rú shù
rú xíng
rú lǚ
rú yǎ
rú rú
rú yòu
rú rén
rú dào
rú jīng
rú xiá
rú fēng
rú liú
rú jīn
rú shǐ
rú kē
rú háo
rú róu
rú jǐn
rú zōng
rú xuán
rú shū
rú xiàng
rú diǎn
rú xiān
rú yùn
rú shuò
rú dǎng
rú shēng
rú gōng
rú guān
rú huǎn
rú jiào
rú huà
rú yè
rú hòu
rú suān
rú chén
huī róu
bīn róu
bēi róu
jí róu
fǔ róu
biàn róu
dī róu
xié róu
qū róu
yīn róu
zhí róu
rǎo róu
yōu róu
xīn róu
cáo róu
huá róu
mèi róu
huái róu
huān róu
mián róu
hé róu
chūn róu
miàn róu
xī róu
rú róu
qīng róu
qū róu
xì róu
xùn róu
rén róu
kuān róu
shǒu róu
qīng róu
diào róu
jiāo róu
ruǎn róu
ān róu
gāng róu
cí róu
nìng róu
qiān róu
kuī róu
shàn róu
lǐ róu
fēng róu
jiāo róu
wēn róu
lì róu
xiān róu
qīng róu
xiān róu
yōu róu
yú róu
zhēn róu
kè róu
⒈ 柔弱,文弱。
引《新唐书·郑畋传》:“璠内轻畋儒柔,纵步骑鼓而前。”
⒉ 指文弱的气质。
引清吴骞《拜经楼诗话》卷一:“初晤余时,去总角无几,便以能属文廪胶庠,不意其投笔指顾风云,用儒柔奠南服也。”
儒rú(1)(名)春秋时以孔子为代表的学派:~术|~生。(2)(名)旧时指读书人:~医|老~。
柔读音:róu柔róu(1)(形)软:~软|~韧。(2)(动)使变软:~麻。(3)(形)柔和:~情|~顺。(4)姓。